Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 586
Cập nhật lúc: 2025-12-17 02:49:55
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Dạng đương nhiên giấu giếm chút gì với Tư Quỳ.
Sau khi thiết lập liên kết tinh thần với Tư Quỳ, cô cho bà thấy sự trợ giúp từ Liên Tâm trong trận chiến với Thời Chi Thần Vương, cùng những lời Ác Chi Hoa đó.
Điều chính xác hơn lời , đảm bảo bỏ sót chi tiết quan trọng nào.
Xem xong, Tư Quỳ khựng : “Cậu đối với con tận tâm.”
Ban đầu, Liên Tâm ký kết khế ước với Lê Dạng cũng là do Tư Quỳ sắp đặt. Tư Quỳ vẫn giữ ấn tượng về từ mấy năm . Dù lúc đó Liên Tâm tỏ vô hại, nhưng dù cũng là lão quái vật sống mấy chục vạn năm, khó bảo đang diễn kịch.
Sau khi ký Hợp Đồng Cộng Sinh, bà còn cố tình lấy cớ giúp áp chế vị cách để đặt một hạn chế. Một khi nảy sinh sát tâm với Lê Dạng, bà thể phát hiện ngay lập tức. Hợp Đồng Cộng Sinh cũng lỗ hổng. Ví dụ, nửa sống nửa c.h.ế.t cũng coi là còn sống.
Đương nhiên, những năm qua, Tư Quỳ từng cảm nhận sát ý từ Liên Tâm, bà chỉ nghĩ an phận, ngờ vì Lê Dạng mà hy sinh đến mức .
Nghe Tư Quỳ , lòng Lê Dạng mềm nhũn, hào phóng thừa nhận: “Liên Liên đối xử với con , cực kỳ .”
[Tuổi thọ cộng thêm 2 năm.]
[Tuổi thọ cộng thêm 2 năm.]
Giọng Liên Tâm vẫn khó khăn, nhưng nhịn lên tiếng: “Đạo hữu...”
“Đừng sợ, Liên Liên.” Lê Dạng ôn tồn , “Sẽ cách thôi.”
Tư Quỳ trầm ngâm một lát hỏi Liên Tâm: “Ngươi nuốt chửng một phần thần hồn của Thời Chi Thần Vương...”
Liên Tâm: “ .”
“Ngươi thể mượn nó để tu hành. Nếu sự giúp đỡ của chúng , tương lai ngươi thậm chí thể nắm giữ quyền bính Thời Gian.”
Lê Dạng: “!”
Ác Chi Hoa nấp trong một góc ai để ý cũng lên tiếng: “ đấy! Cơ hội thế , nếu nắm giữ quyền bính Ác Chi thì sớm xơi tái bà !”
Tư Quỳ liếc Ác Chi Hoa một cái.
Ác Chi Hoa căng cứng sống lưng, hình vốn thẳng giờ càng cố ưỡn thẳng hơn. hành động quá cố ý lộ sự căng thẳng của .
Tư Quỳ sớm chuyện của Ác Chi Hoa. Tuy bà ghét sự tồn tại tai tiếng của ở Tinh Giới, nhưng... Nếu Lê Dạng chấp nhận , thì bà cũng sẽ hoài nghi gì.
Lê Dạng vội vàng hỏi: “ Cô giao, ý là Liên Liên chỉ cần chọn tu hành Thời Chi Lực, thì thể nắm giữ...”
Liên Tâm: “Đạo hữu, quan trọng quyền bính, mà là con đường.”
Tư Quỳ gật đầu: “ , sẽ khó chọn con đường thanh tu nữa, mà liên tục nuốt chửng các Chấp Tinh Giả sở hữu Thời Chi Lực.”
Tim Lê Dạng thắt , cô hiểu vì Liên Tâm con đường .
Cô nhớ đến Ác Chi Hoa, bèn hỏi: “Tại Ác Chi Hoa chỉ cần ác ý là ?”
Ác Chi Hoa thấy hổ, ngược còn tự hào: “Trước khi lên Thần Tôn cảnh, ăn thể lấp đầy cả Ác Vực đấy!”
Kể cũng , Ác Chi Hoa mang tiếng ở Tinh Giới cũng là thành tích thực sự.
Hắn ngừng một chút tiếp: “Ác ý dễ thu nạp thế... Hơn nữa khi nắm giữ quyền bính Ác Chi, vất vả lắm mới ủ một đống ác ý thì thường xuyên cướp mất...”
Lê Dạng nhớ , t.ử truyền thứ nhất của Huyền Uyên cũng tu luyện Ác Chi Lực. Ác Chi Hoa khi lên Thần Tôn còn cướp ác ý, huống chi là đó.
Nói đơn giản, nuốt chửng là phương pháp tu hành đơn giản và định hơn. Còn chỉ dựa ác ý thì tương đương với thanh tu.
Tư Quỳ giải thích: “Quả thực thể chỉ dựa Thời Chi Lực để tu hành, nhưng độ khó cực cao. Hơn nữa khi Thời Chi Lực ngày càng nhiều, càng dễ chịu nổi cám dỗ. Một khi chọn nuốt chửng, khả năng mất kiểm soát là lớn.”
Nếu từng nuốt chửng, đến con đường tắt , thì còn thể ngoan ngoãn thanh tu. một khi nếm trải, thanh tu cần ý chí cực lớn để chống d.ụ.c vọng nuốt chửng. Sự chống chọi nguy hiểm. Thời gian càng lâu, nguy hiểm càng lớn, đến khi chịu nổi sẽ phát điên.
Lê Dạng mà lo lắng: “Cô giáo, còn cách nào khác ?”
Tư Quỳ suy nghĩ một lúc : “Để lục bản thảo của sư tổ con, xem ghi chép liên quan .”
Mắt Lê Dạng sáng lên: “Con chờ tin của !”
Tư Quỳ đến Ác Vực liền Thiên Cung Hoa Hạ. Tự Nhiên Các như chỗ nào cũng hở, nhưng thực nhiều cửa ngầm mà chỉ cực ít .
Tư Quỳ nhanh .
Lê Dạng ngạc nhiên: “Cô giáo, ...”
Vẻ mặt Tư Quỳ chút do dự: “ là ghi chép liên quan... Sư tổ con từng đến Liên Vực.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-586.html.]
Lê Dạng: “!!!”
Lão Các Chủ thế mà từng đến Liên Vực, đây là điều Lê Dạng ngờ tới.
Tư Quỳ tiếp tục: “Nội dung bản thảo ngắn gọn súc tích, nhắc đến sinh linh của Liên Vực, và từng thời gian dài tiếp xúc với đối phương...”
Lê Dạng bà chớp mắt, hỏi: “Sư tổ thế nào ạ? Người nhắc đến Liên Tâm ?”
Cô nhớ đến cách gọi của Ác Chi Hoa với Liên Tâm, bèn : “Là Thuần Liên Tâm ạ.”
Tư Quỳ lắc đầu: “Không Liên Tâm, mà là... Liên Diệp.”
Ác Chi Hoa lên tiếng: “À, hóa là tên đó.”
“Ngươi ?”
“Không hẳn là quen , nhưng chắc chắn . Dùng tư duy của Hoa Hạ các cô để hiểu thì giống như với ch.ó .”
Thư Sách
Lê Dạng: “...”
Cách so sánh cô sững sờ một chút, nhưng nhanh cô bắt kịp mạch não của Ác Chi Hoa. Giống như Biên Giới Hoa Hạ các chủng tộc khác , chắc hẳn Liên Diệp, Liên Tâm và Ác Chi Hoa cũng là các chủng tộc khác . Họ đều thuộc về Liên Vực, chắc chắn điểm chung.
Tư Quỳ : “Sư tôn kết bạn với một Liên Diệp, phương pháp tu hành của cô cho sư tôn nhiều gợi ý, nên mới ghi bản thảo.”
Lê Dạng nín thở, Tư Quỳ tiếp: “Con thực sự thể đưa Liên Tâm về Liên Vực một chuyến... đó thử cách xem.”
Lê Dạng: “Cách gì ạ?”
Tư Quỳ cô: “Đầu tiên, Liên Tâm ăn một lượng hạt sen Cửu phẩm tương đương, đó con dạy lĩnh hội Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh.”
Lê Dạng: “!”
Tư Quỳ tiếp tục: “Vị Liên Diệp mà sư tôn gặp là một Cửu phẩm Chí Tôn, tình trạng của cô khá giống Ác Chi Hoa. Mấy ngàn năm , cô cũng là nhân vật lừng lẫy ở Tinh Giới, chỉ là ai cô xuất từ Liên Vực thôi.”
“Lúc đó sư tôn chỉ là Bát phẩm cảnh, đang tìm để lấy chiến phá cảnh, thế là nhắm Liên Diệp khét tiếng độc ác. Hai rượt đuổi mấy chục năm, thế mà cùng rơi Liên Vực. Sau khi trở Liên Vực, Liên Diệp bỗng nhiên ‘tỉnh táo’ . Đối mặt với sư tôn đang truy sát , cô những g.i.ế.c c.h.ế.t , mà còn cẩn thận chữa trị cho , cho đến khi tỉnh ...”
“Sư tôn tỉnh nhận Liên Diệp như biến thành một khác, trở nên vô hại và ôn hòa. Sư tôn cũng thu hồi ý định dùng cô để phá cảnh, ngược bắt đầu tìm hiểu tình hình của cô .”
“Liên Diệp khi về Liên Vực ăn Cửu Phẩm Thánh Tâm Diệp mới khôi phục thần trí. đó cô ăn quá nhiều , lúc cô khó lòng chấp nhận quá khứ của chính , chỉ dựa ý niệm cứu sư tôn mà chống đỡ đến hiện tại.”
“Thấy sư tôn tỉnh , cô liền tự kết liễu...”
“Sư tôn ngăn cô , quyết định cùng cô nghĩ cách. tình trạng của Liên Diệp tệ, lúc tỉnh lúc mê, chốc chốc khát máu, chỉ khi dùng Cửu Phẩm Thánh Tâm Diệp mới thể xoa dịu tình trạng.”
“ vấn đề là... Cửu Phẩm Thánh Tâm Diệp hạn.”
“Trong một cơ duyên xảo hợp, sư tôn dạy cô tu hành Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh, thế mà cô thể duy trì thời gian tỉnh táo lâu hơn.”
Ác Chi Hoa mà ngẩn , thốt lên: “Liên Diệp cũng ngu thật, về đến Liên Vực lấy Cửu Phẩm Thánh Tâm Diệp thì lo mà tu hành cho chứ!”
Lê Dạng hỏi : “Lúc đó ngươi giữ tỉnh táo ?”
Ác Chi Hoa ngập ngừng: “Trước Cửu phẩm... thời gian tỉnh táo ít hơn một chút. khi về Liên Vực một chuyến, mang hết Cửu Phẩm Thánh Tâm Hoa, ừm, lấy quyền bính Ác Chi, nên thể luôn giữ tỉnh táo.”
Tư Quỳ : “Ngươi may mắn lấy quyền bính Ác Chi, nếu cũng chỉ lãng phí Cửu Phẩm Thánh Tâm Hoa thôi.”
Ác Chi Hoa: “...”
Nghe xong chuyện của Liên Diệp, cũng chút rùng . Hắn đúng là may mắn thật, nếu e là cũng vết xe đổ của Liên Diệp.
Lê Dạng hỏi Tư Quỳ: “Sau đó thì ạ, tiền bối Liên Diệp đó...”
Thần sắc Tư Quỳ buồn bã, lắc đầu: “Quá muộn . Nếu cô tu hành Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh sớm hơn chút nữa, lẽ thể trung hòa ô nhiễm do nuốt chửng gây . Đáng tiếc cô lên đến Cửu phẩm, ô nhiễm ăn sâu xương tủy, cộng thêm lượng Cửu Phẩm Thánh Tâm Diệp đủ... Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh chỉ giúp cô trì hoãn thêm một chút thời gian. Cuối cùng, cô cầu xin sư tôn g.i.ế.c c.h.ế.t .”
Tim Lê Dạng run lên, kìm sang Liên Tâm.
Nếu một ngày Liên Tâm cũng cầu xin cô g.i.ế.c ...
Ý nghĩ chỉ lóe lên khiến trái tim Lê Dạng đông cứng.
Không bao giờ!