Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 555:------
Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:46:53
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Giá trị khiếp sợ đến từ Bạch Mộ Tuyết +2000 điểm.]
Dưới sự kể chuyện kiên nhẫn của Lê Dạng, giọng khàn đặc của Bạch Mộ Tuyết còn là sự đề phòng và nghi ngờ nữa: "Đừng lo cho , con đưa về là , ..."
Lê Dạng lập tức ngắt lời: "Sư cô! Chúng con cần sức mạnh của !"
Bạch Mộ Tuyết: "!"
Ác Chi Hoa lạnh lùng : "Cô đúng là cách đ.á.n.h rắn dập đầu."
Lê Dạng mặc kệ , tiếp tục với Bạch Mộ Tuyết: "Chỉ dựa một vài , chúng cách nào thoát khỏi biên giới thời gian! Chúng đồng lòng hợp lực, tập kết sức mạnh của tất cả mới hy vọng rời !"
" ..."
"Người mạnh! Người là Tông sư Bát phẩm hệ Tự Nhiên mà!"
Lời hiệu quả hơn bất cứ thứ gì. Bạch Mộ Tuyết, chịu đủ tra tấn, chỉ vì sáu chữ "Tông sư Bát phẩm hệ Tự Nhiên" mà tìm sự tự tin trong nháy mắt.
Ánh mắt Bạch Mộ Tuyết trở nên kiên nghị, giọng khàn khàn mang theo chút hổ thẹn: "Ta hiểu , sẽ cúi đầu Thượng Tam Giới nữa."
"Người bao giờ cúi đầu!" Lê Dạng Bạch Mộ Tuyết với gương mặt biến dạng , đau lòng , "Người là vì các Ngũ phẩm cảnh hệ Tự Nhiên..."
Lê Dạng hít sâu một : "Sư cô, cứ cố gắng cảm ứng con rối thời , như con mới thể giúp thu hồi. Chờ thu hồi xong..."
Lê Dạng cũng chắc trạng thái cuối cùng của Bạch Mộ Tuyết sẽ , vì tình huống của bà quá đặc biệt —— con rối thời khâu vá nhiều bộ phận thuộc về bà, và điều tương ứng với nguyên hồn. Sau khi thu hồi những con rối chắp vá , rốt cuộc bà sẽ trở thành bộ dạng gì...
Lê Dạng chỉ chần chừ một chút nhanh chóng khẳng định: "Chỉ cần về Thiên Cung Hoa Hạ, nhất định sẽ cách giúp hồi phục!"
Bạch Mộ Tuyết chẳng lọt nửa câu , trong đầu bà chỉ là —— trở về Thiên Cung Hoa Hạ.
Dù thể hồi phục thì ? Bà về nhà. Dù c.h.ế.t, bà cũng c.h.ế.t cố thổ!
Bạch Mộ Tuyết: "Yên tâm , sẽ cố gắng cảm ứng con rối thời !"
Lê Dạng trạng thái tinh thần của bà là kém nhất, nên cẩn thận nhắc nhở: "Tình trạng con rối thời của cũng lắm, mong chuẩn tâm lý thật ..."
Thư Sách
"Ta ." Bạch Mộ Tuyết nhắm mắt , "Ta vẫn luôn chịu đựng nỗi đau bài xích của nguyên hồn, cho nên , hết cả."
Khi những lời , giọng bà run rẩy thành tiếng. Lê Dạng chỉ thể truyền thêm Tự Nhiên chi lực, tiếp thêm cho bà sức mạnh vững chãi hơn.
Cuối cùng cũng đ.á.n.h thức ba vị Tông sư trong Cung Lịch Sử, nhưng tâm trạng Lê Dạng càng thêm nặng nề. Nếu Liên Tâm nhắc nhở, cô lúc sát ý ngập trời nhấn chìm.
Nhất định bình tĩnh. Dù trạng thái của Thời Chi Thần Vương tệ đến , g.i.ế.c c.h.ế.t bà cũng chuẩn thật kỹ lưỡng!
Lê Dạng trở về phòng tu hành của . Cô sử dụng Dung Không quá lâu, tiêu hao quá nhiều tuổi thọ. Dù giá trị khiếp sợ bù thì cũng chẳng còn bao nhiêu. Trước mắt cô thu thập càng nhiều giá trị khiếp sợ càng , tích trữ đủ tuổi thọ cho trận chiến sắp tới.
Thành Thụy luôn để ý bên , thấy Lê Dạng trở về liền vội vàng đến gặp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-555.html.]
Sau khi đối ám hiệu xong, Lê Dạng sử dụng thần niệm. Tuy tuổi thọ còn nhiều, nhưng vì giá trị khiếp sợ, cô vẫn từ tốn kể: "Đó là Tứ Nguyệt sư cô, Lam Chương sư thúc và Bạch Mộ Tuyết sư cô."
Nghe ba cái tên , lòng Thành Thụy tràn ngập nỗi nhớ nhung. Một mặt ông mừng vì họ còn sống, mặt khác vô cùng đau xót. Những gì họ chịu đựng thê t.h.ả.m hơn ông quá nhiều. Đặc biệt là Bạch Mộ Tuyết, xong tình trạng của bà, sát ý quanh Thành Thụy bùng lên dữ dội, hận thể băm vằm Thời Chi Thần Vương thành trăm mảnh.
Thành Thụy giải thích cho Lê Dạng: "Sau khi Đạo Vô bắt giữ, chúng phát hiện bọn chúng nghiên cứu Vạn Vật Nguyên Hồn, cho nên... phần lớn chúng đều chọn cách tự bạo nguyên hồn..."
Tự bạo nguyên hồn, đồng nghĩa với tự sát. Lúc đó các Tông sư hệ Tự Nhiên căn bản sống tạm bợ. Chỉ là đó ba vị Thần Vương dùng cách gì giữ mạng sống cho họ, đồng thời dùng các môn nhân Ngũ phẩm cảnh để uy hiếp, khiến các Tông sư thỏa hiệp, từ bỏ ý định cá c.h.ế.t lưới rách.
Và thí nghiệm mà mỗi trải qua đều khác .
Tứ Nguyệt, Lam Chương và Bạch Mộ Tuyết vì cảnh giới cao hơn Thành Thụy nên chịu đựng những thí nghiệm tàn khốc hơn nhiều. Đặc biệt là Tứ Nguyệt, vốn là Bát phẩm đỉnh phong. Dù bà tự bạo nguyên hồn, nhưng nhờ sinh cơ bồng bột của Vạn Vật Nguyên Hồn mà bà nhanh chóng tái sinh. Điều vô tình biến bà thành mẫu vật nghiên cứu nhất cho Thượng Tam Giới, nên bà cắt xẻ dữ dội nhất. Vạn Vật Nguyên Hồn khi cắt xẻ mất sinh cơ —— đừng mọc nhiều cái, ngay cả một cái chỉnh cũng mọc .
Sau khi thí nghiệm Tứ Nguyệt thất bại, bọn chúng rút kinh nghiệm, tay với Lam Chương nhẹ hơn nhiều, nên tình trạng của Lam Chương cũng đỡ hơn chút.
Còn về Bạch Mộ Tuyết... là một hướng thí nghiệm khác. Nếu cắt xẻ thể tự sinh trưởng, bọn chúng liền nghĩ đến việc khâu vá nguyên hồn, cho nên Bạch Mộ Tuyết mới hành hạ nông nỗi .
Đến giai đoạn của Thành Thụy, của Thượng Tam Giới nhận việc can thiệp nhân tạo Vạn Vật Nguyên Hồn khó kết quả. Nên Thành Thụy ở trong trạng thái "tự tu hành". Dựa tính đặc thù của biên giới thời gian, mấy vạn con rối thời của Thành Thụy đều tu hành qua năm tháng đằng đẵng mới lên Bát phẩm.
Tuy nhiên, Thời Chi Thần Vương một nữa thất vọng —— bởi vì trong nhiều con rối của Thành Thụy, vẫn xuất hiện một cái Vạn Vật Nguyên Hồn nào.
Ánh mắt Thành Thụy tối sầm , ông : "Để cho con xem họ trong ký ức của ."
Thành Thụy đau như d.a.o cắt khi thấy bộ dạng của Bạch Mộ Tuyết. Ông Lê Dạng từng gặp họ. Ông Lê Dạng hình dáng vốn của họ. Dù cuối cùng thể trở về, ông cũng Mộ Tuyết sư tỷ yêu cái là thế lưu trong lòng Lê Dạng với bộ dạng quái đản như .
Lê Dạng thông qua thần niệm, thấy nhiều hình ảnh quá khứ. Đó là ký ức của Thành Thụy.
Trong ký ức của ông, Tứ Nguyệt hiên ngang rực rỡ, thường xuyên cùng Tư Quỳ. Hai cãi , tranh cao thấp với , nhưng cũng thể thấy quan hệ cực kỳ khăng khít, là đôi bạn cùng trưởng thành. Danh hiệu của Tứ Nguyệt ở Tinh Giới là —— Ánh Trăng.
Lê Dạng cũng thấy dáng vẻ vốn của Lam Chương —— Ông quả nhiên gầy gò như thế, nhưng cũng dạng vạm vỡ. Thân hình ông thon dài, cơ bắp săn chắc, eo nhỏ, toát lên khí chất thanh tú pha trộn giữa thiếu niên và trưởng thành. Ánh mắt Lam Chương thường xuyên dõi theo Tư Quỳ, nhưng khi Tư Quỳ , mặt ông sẽ đỏ bừng lên nhanh, ấp úng nửa ngày chỉ thốt một tiếng khẽ: "Sư tỷ..."
Khi thấy Bạch Mộ Tuyết, Lê Dạng chấn động nhất. Trong phòng tu hành , Lê Dạng chỉ thể lờ mờ nhận Bạch Mộ Tuyết là phụ nữ —— lớp vằn đen kín mặt cũng ẩn hiện những đường nét thanh tú.
mà, Bạch Mộ Tuyết của ngày xưa xinh đến thế!
Làn da bà trắng ngần, ấm áp như bạch ngọc; ngũ quan ngọt ngào xinh xắn, khi lên dường như hương thơm lan tỏa, đến mức thể rời mắt. Bạch Mộ Tuyết thanh lãnh như cái tên, bà thích mặc đủ loại y phục sặc sỡ. Những màu sắc táo bạo mà thường khó lòng diện nổi, khoác lên bà càng tôn thêm vẻ , kinh diễm ánh .
Tính cách Bạch Mộ Tuyết hoạt bát ngọt ngào, đến cũng mang theo tiếng rộn ràng.
Lão các chủ từng híp mắt : "A Tuyết , con bé tu chính là sự vui vẻ."
Tác giả lời :
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm ——
Tứ Nguyệt: Hoa Hướng Dương, ngươi xem sư tỷ của ngươi ?
Tư Quỳ: ...
Tứ Nguyệt: Có , , !
Tư Quỳ: Chỉ cần thể trở về, ngươi sư tổ của cũng .