Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 543:-------

Cập nhật lúc: 2025-12-15 01:11:41
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lê Dạng tranh thủ lúc giao lưu thần niệm cản trở, hỏi: “Sư thúc, ngài chỉ cho con ! Để con chuyển hóa Tự nhiên chi lực, như hiệu suất của chúng sẽ cao hơn.”

Thành Thụy gật đầu, hỏi cô: “Con chắc là rõ sở thích của Vận Linh nhà chứ?”

“Vận Linh?” Hai chữ khiến Lê Dạng ngơ ngác.

Thành Thụy: “Con là Thiên Vận Giả, tự nhiên sẽ Vận Linh, nhưng mà... rõ hiện tại các con gọi bọn họ là gì.”

Lê Dạng hiểu , chớp mắt : “Hệ thống...”

Thành Thụy: “?”

28 năm Hoa Hạ trôi qua, cách thế hệ nhỏ chút nào. Đặc biệt là biên giới Hoa Hạ những năm gần đây phát triển cực nhanh. Thành Thụy cũng mấy trăm tuổi, xa lạ với hai chữ "hệ thống" là chuyện bình thường.

Không đợi Lê Dạng giải thích, Thành Thụy : “Không , mỗi thế hệ cách gọi riêng, gọi là gì cũng !”

Lê Dạng vội hỏi: “Sư thúc, ý ngài là thông qua Vận Linh để chuyển hóa Tự nhiên chi lực ?”

Thế thì đúng là đòi "mạng". Lê Dạng hiện tại còn đang nghĩ cách gom góp tuổi thọ, thực sự nuôi nổi chị Trường Sinh .

Thành Thụy ân cần : “Chắc hẳn con rõ sở thích Vận Linh của ...”

Lê Dạng khổ: “Tỷ chỉ thích Tinh Thực thôi.”

Thành Thụy gật đầu: “Ta đoán .”

ở đây...”

“Hãy nhớ kỹ, con phụ thuộc Vận Linh, mà là Vận Linh con sử dụng.”

Lê Dạng: “!”

Thành Thụy tiếp tục: “Chuyển đổi Tự nhiên chi lực cực kỳ đơn giản, con chỉ cần lệnh là .”

mà...”

“Tin , Vận Linh thích con hơn con tưởng đấy.”

Lê Dạng: “............”

Cô nhớ cái nết độc mồm độc miệng và đòi mạng của chị Trường Sinh , cảm thấy Thành Thụy sư thúc nghĩ đơn giản quá . Bọn họ là thiên phú dị bẩm thật sự, còn cô là thiên phú dị bẩm ngược hướng.

Cảm giác như chị Trường Sinh rầu thúi ruột vì cái thiên phú của cô...

cũng , thế tính là yêu thương ? Dù chê bai đủ điều, nhưng chị Trường Sinh một là bỏ cô, hai là bao giờ đình công. Lê Dạng đến ngày hôm nay, công lao của Trường Sinh tỷ thể phủ nhận.

Lê Dạng do dự : “Lát nữa con về thử xem .”

Thành Thụy: “Đi , đợi con!”

Hắn Lê Dạng lẻn đây bằng bí pháp cao cấp, chắc chắn tiêu hao lớn, nên dám lãng phí thời gian của cô.

Lê Dạng quả thực sắp chịu nổi nữa. Tuổi thọ trôi vùn vụt, tuy tìm nguồn thu nhập nhưng vẫn chờ Thành Thụy cảm ứng con rối, cho nên... cô cần về . Hai trao đổi cũng hòm hòm, cần thiết lãng phí thời gian ở đây nữa.

Lê Dạng: “Sư thúc, con về chuyển hóa Tự nhiên chi lực đây!”

Cô ngắt kết nối thần niệm, dùng Dung Không rời khỏi phòng tu hành 13, ẩn nấp trở về phòng tu hành cũ của .

Suốt quá trình đó, Liên Tâm vẫn luôn canh gác cho cô, lúc khẽ : “Đạo hữu yên tâm, cảm ứng thở của Thời Chi Thần Vương.”

Lê Dạng lập tức mặt mày hớn hở: “Cảm ơn Liên Liên.”

[Tuổi thọ +1000 năm.]

[Tuổi thọ +1000 năm.]

Ác Chi Hoa trợn trắng mắt: “Phế vật Liên, kém xa , cũng chỉ thể...”

Chưa dứt câu, Lê Dạng ngắt lời: “Đường đường là Thần Tôn cảnh, hổ so đo với Vô Phẩm cảnh thế hả?”

Ác Chi Hoa: “........................”

[Tuổi thọ +1200 năm.]

Lê Dạng: “!”

Tuổi thọ Liên Tâm gia tăng cho cô thế mà tăng thêm một bậc. Xem tên Ác Chi Hoa kích thích Liên Liên nhỏ.

chắc là chuyện . Liên Liên tương lai cũng tu hành, một đối thủ cạnh tranh sẽ càng động lực! Đương nhiên, Lê Dạng tuyệt đối cho phép Ác Chi Hoa bắt nạt Liên Liên. Bắt nạt bằng mồm cũng .

Lê Dạng xếp bằng trong phòng tu hành, suy tính cách "giao lưu" với chị Trường Sinh .

Thành Thụy cho cô một gợi ý then chốt: Cô phụ thuộc chị Trường Sinh , mà là chị Trường Sinh t cô sử dụng.

Bấy lâu nay, Lê Dạng đúng là đang "dùng" chị Trường Sinh , chẳng qua cô trả giá bằng tuổi thọ tương ứng. Nếu chị Trường Sinh thể dựa việc thu hoạch Tinh Thực để thu hoạch tuổi thọ...

Từ từ!

Thư Sách

Lê Dạng bỗng nhiên nghĩ thông suốt.

Trước giờ, Lê Dạng luôn nghĩ vì chị Trường Sinh xuất hiện nên cô mới năng lực thu hoạch Tinh Thực để đổi lấy tuổi thọ. sự thật ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-543.html.]

Thực sự là chị Trường Sinh ban cho cô năng lực đó ?

Nếu đây là năng lực đến từ chị Trường Sinh , chị cần gì chọn cô - một kẻ thiên phú kém cỏi, ngộ tính thấp tè, gần như khả năng tu hành ký chủ?

Thành Thụy cũng : Vận Linh thích con hơn con tưởng. Chị

Trường Sinh thích cô ở điểm gì? Thích cái sự thiên phú kém, ngộ tính thấp, khó tu hành của cô chắc?

Lê Dạng ngộ . Hoàn ngộ .

Thu hoạch Tinh Thực để đổi lấy tuổi thọ là năng lực của chị Trường Sinh , mà là thiên phú thực sự của Lê Dạng. Chị Trường Sinh chọn Lê Dạng là dựa thiên phú .

Còn về lý do tại Lê Dạng thiên phú đó... cô tạm thời nghĩ . xét theo dòng thời gian, cô thể lờ mờ đoán .

Đầu tiên, lão các chủ cũng năng lực tương tự, đó mới sở hữu Vận Linh là chị Trường Sinh . Sau trận chiến ở thành Phong Liệt, lão các chủ ngã xuống, chị Trường Sinh mất ký chủ, lang thang tìm kiếm mới, cho đến khi phát hiện Lê Dạng đang thoi thóp khi xuyên . Chị

Trường Sinh thoạt như đang ban nhiệm vụ cho Lê Dạng, nhưng đổi góc độ mà nghĩ, đó thể là sự nhắc nhở Lê Dạng hãy như .

Nghĩ thông suốt điểm , Lê Dạng cuối cùng cũng sự "tự tin" để giao lưu bình đẳng với chị Trường Sinh !

Cô vẫn luôn lo lắng rằng chị Trường Sinh cho cô nhiều như , một ngày nào đó sẽ bắt cô trả cái giá đắt. Chị Trường Sinh càng mạnh, cô càng lo. Giờ thì thở phào nhẹ nhõm .

Thứ chị Trường Sinh cầu, cô . Và thứ , mắt xem là độc nhất vô nhị.

Vậy thì khi đối mặt với chị Trường Sinh , Lê Dạng cần chột nữa! Không dựa dẫm, mà là đôi bên cùng lợi.

Đây là điều Lê Dạng tự ngộ , cũng là phương thức chung sống khiến cô an tâm nhất! Bất luận là bên nào đơn phương đòi hỏi lợi dụng đều sẽ chôn vùi tai họa ngầm. Chỉ hai bên cùng hưởng lợi mới là kế lâu dài.

Lê Dạng tập trung tinh thần, tiên tiêu hao tuổi thọ để thu thập Thời chi lực, đó nhờ sự biến hóa trong khoảnh khắc của nguyên hồn mà thu hoạch giá trị biến hóa... Sau khi hai bên bù trừ, Lê Dạng thu thập Thời chi lực một cách thỏa.

Tiếp theo, Lê Dạng đổi giọng điệu khép nép , trực tiếp với chị Trường Sinh : “Chuyển hóa Thời chi lực thành Tự nhiên chi lực.”

Nói xong, cô vẫn thấp thỏm, dù tất cả cũng chỉ là phỏng đoán, đây mới là bước đầu tiên kiểm chứng.

hỏi: "Có thể tiêu hao tuổi thọ để chuyển hóa Thời chi lực thành Tự nhiên chi lực ?"

Mà trực tiếp bỏ qua bước hỏi về tiêu hao tuổi thọ, đưa nhu cầu thẳng thừng. Để xem Trường Sinh tỷ phản ứng thế nào.

[Thiên phú tu hành của ngươi cực kém, ngộ tính tu hành cực thấp. Có chuyển hóa 1000 điểm Thời chi lực thành 10 điểm Tự nhiên chi lực ? Hoặc tiêu hao một vạn năm tuổi thọ để chuyển hóa 1000 điểm Thời chi lực thành 1000 điểm Tự nhiên chi lực.]

Lê Dạng: “!!!”

Được thật ! Không bắt buộc tiêu hao tuổi thọ!

Đương nhiên, lượng Tự nhiên chi lực chuyển hóa khi tốn tuổi thọ ít đến đáng thương. vấn đề là Lê Dạng đang thiếu tuổi thọ chứ thiếu Thời chi lực.

Thời chi lực của cô đều là đồ "dùng chùa", đặc biệt là ở biên giới thời gian , thể là lấy mãi hết, dùng mãi cạn! Dù lãng phí thì cũng là lãng phí tài nguyên của kẻ địch... Nghĩ kiểu gì cũng thấy lãi!

Lê Dạng chút do dự: “Không tiêu hao tuổi thọ, trực tiếp chuyển hóa!”

Chị Trường Sinh vẫn theo thói quen buông vài lời độc địa, chuyển hóa 1000 điểm Thời chi lực thành 10 điểm Tự nhiên chi lực.

Lần đầu tiên Lê Dạng sở hữu Tự nhiên chi lực, cảm giác quen thuộc lạ thường, cực kỳ "tự nhiên".

Trước đây, bất kể loại thần lực nào tràn Vạn Vật Nguyên Hồn đều mang cảm giác tương ứng. Ví dụ Thủy chi lực mát lạnh, Hỏa chi lực nóng bỏng, Mộc chi lực dày nặng, Không chi lực tịch mịch, Thời chi lực bất đắc dĩ...

Duy chỉ Tự nhiên chi lực tràn , Lê Dạng chỉ thấy thoải mái.

Cảm giác giống như mệt mỏi lâu ngả lưng xuống chiếc giường êm ái tựa mây, giống như khát cả ngày uống một ngụm nước lọc ấm áp ngọt lành, giống như một tuần việc cuộn sô pha xem bộ phim yêu thích tối thứ Sáu...

Thoải mái!

Lê Dạng chỉ thấy vô cùng khoan khoái!

Cô hăng hái bắt tay việc.

Trở thành Chấp Tinh Giả lâu như , dường như đây là đầu tiên Lê Dạng cảm nhận niềm vui của việc tu hành.

Trước tiên chuyển Thời chi lực, đó hóa thành Tự nhiên chi lực. Khi Tự nhiên chi lực lấp đầy Vạn Vật Nguyên Hồn, kinh nghiệm nguyên hồn của Lê Dạng cũng tăng trưởng vững chắc.

Cô thử nghiệm thêm vài thứ. Ví dụ như với chị Trường Sinh : “Tăng kinh nghiệm tinh kỹ - Thời Gian Hồi Tưởng.”

Trường Sinh tỷ: [Thiên phú tu hành của ngươi quá kém, ngộ tính tu hành cực thấp. Kinh nghiệm tinh kỹ - Thời Gian Hồi Tưởng tăng 0.000001.]

Lê Dạng phì thành tiếng.

nắm logic của chị Trường Sinh . Chị kẻ đòi mạng, mà là khi thiên phú của Lê Dạng đủ, nếu dùng tuổi thọ bù thì độ khó để thăng cấp sẽ cực cao.

Lê Dạng cũng cách hiểu khác về hai chữ "thiên phú".

là cơ thể thiên phú , nhưng thông qua Tinh Thực để thu thập tuổi thọ chẳng lẽ một loại thiên phú ? Thiên phú yếu ở chỗ nào chứ?

"Thiên phú" trong miệng chị Trường Sinh thực mang tính đặc thù. Rất nhiều nhu cầu của Lê Dạng phù hợp với thiên phú bản . Ví dụ cô hợp tu hành, nên chị Trường Sinh đ.á.n.h giá là thiên phú kém. giống như một giỏi võ thuật... thể kém ở mảng đó, nhưng thể trở thành Einstein tiếp theo.

Thiên phú của Lê Dạng chỉ là cực đoan một chút thôi. Và cái sự cực đoan , nhờ sự tồn tại của chị Trường Sinh , trở nên năng.

Tác giả lời :

Tiểu kịch trường vô trách nhiệm ——

Tiểu Lê Hoa: Chị, chị thích em ? [Mắt lấp lánh]

Chị Trường Sinh : Không thích...

Tiểu Lê Hoa: [Đáng thương]

Chị Trường Sinh : ... Mới là lạ [Liếc xéo]

Loading...