Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 54:3

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:42:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lê Dạng ngủ say, còn đạp chăn .

Tư Quỳ lẳng lặng cô một lúc. Lê Dạng như cảm nhận gì đó, bật dậy: “Ai!”

Tư Quỳ: “Nếu là địch nhân, em yên nghỉ .”

Lê Dạng mơ màng thấy lão sư nhà , thở phào: “Lão sư, đêm hôm khuya khoắt ngài ngủ…”

“Ta cần ngủ ?”

con cần mà…” Lê Dạng lẩm bẩm, nhưng cũng ngoan ngoãn dậy, kéo áo khoác bên cạnh khoác lên, mắt ráo hoảnh Tư Quỳ: “Lão sư, chuyện gì ngài cứ .”

Tư Quỳ trầm ngâm: “Thụ Tháp…”

Mắt Lê Dạng sáng lên: “Đòi về ạ?”

“Chưa.”

“Ồ…”

“Không đòi về, mà là…” Tư Quỳ liếc bốn cái tinh khiếu mỏng manh của cô, bực bội im bặt.

Lê Dạng tò mò: “Lão sư, Thụ Tháp của chúng giờ đang ở ạ?”

“Khoa Tinh Pháp.”

“Hừm, là họ trả?”

Tư Quỳ lập tức: “Ta cần họ ? Ta lấy đồ của , thiên kinh địa nghĩa!”

“Làm gì chuyện gì thiên kinh địa nghĩa… chẳng qua là xem ai nắm đ.ấ.m to hơn thôi.” Lê Dạng thấy Tư Quỳ nhướng mày, vội tiếp, “Nắm đ.ấ.m của lão sư đương nhiên là to nhất, nhưng song quyền khó địch tứ thủ, hơn nữa còn mấy đứa kéo chân như bọn em, sẽ cản trở lão sư phát huy nghiêm trọng.”

Lê Dạng nắm tính cách của lão sư nhà , vuốt lông cực kỳ thuần thục. Thần sắc Tư Quỳ rõ ràng dịu nhiều.

Lê Dạng : “Lão sư, ngài kể cho con kỹ về Thụ Tháp .”

Tư Quỳ dừng một chút, sơ qua: “Đây là một món bí bảo Thất phẩm, do tiền bối hệ Tự Nhiên… , khoa Nông học, chế tạo riêng cho hậu bối. Tổng cộng ba tầng, mỗi tầng tương ứng với một cảnh giới. Chỉ cần bỏ tinh thực cùng cảnh giới ủ dưỡng, qua một thời gian sẽ dưỡng tinh hạch…”

Lê Dạng mà mắt sáng rực.

là báu vật lớn!

Phải , tinh hạch chỉ sản xuất ở Tinh Giới. Sinh vật biến dị ở khu cách ly tinh hạch, mà Tinh Giới cực kỳ nguy hiểm, Chấp Tinh Giả đến Tam phẩm còn tư cách chính thức.

Mà “Thụ Tháp” giải quyết vấn đề nan giải .

Sinh vật Tinh Giới từ Nhất đến Tam phẩm đối với Chấp Tinh Giả cấp cao mà , dễ như bắt gà con, thể dễ dàng lấp đầy Thụ Tháp.

Sinh vật Tinh Giới cũng con nào cũng tinh hạch. Theo liệu diễn đàn, mười con may một con tinh hạch lắm .

tinh thực ném Thụ Tháp thể từ từ ủ dưỡng tinh hạch. Tuy đến mức 100% rơi, nhưng tỷ lệ cũng cao hơn Tinh Giới nhiều, quan trọng nhất là quá an .

Thư Sách

Lê Dạng nghĩ đến tác dụng phụ của Phá Cảnh Đan, hỏi: “Lão sư, mua tinh hạch giám định ở khu giao dịch về lĩnh ngộ tinh kỹ thì tác dụng phụ gì ạ?”

“Tác dụng phụ thì , chỉ là độ tương thích thấp,” Tư Quỳ giải thích, “Phần lớn tinh kỹ ưu tú đều nhận chủ. Trừ phi em tham gia việc g·iết nó, nếu dù mua tinh hạch đó cũng thể nắm giữ tinh kỹ bên trong.”

Thì . Lê Dạng nghĩ đến lúc g·iết tên tà giáo đồ, hệ thống thông báo… Hay là, “Tàng Ảnh” nhận chủ? thể cướp tinh kỹ của Chấp Tinh Giả khác, Lê Dạng đành nén thắc mắc xuống.

Thụ Tháp đúng là báu vật, còn ấm áp.

Thụ Tháp tác dụng với Chấp Tinh Giả từ Tam phẩm trở lên, nhưng độ khó để chế tạo cực cao, nếu cũng chẳng thành bí bảo cấp Tông Sư.

Tốn công sức lớn như chỉ để bồi dưỡng hậu bối cấp thấp… Khoa Nông học khi xưa cũng thật tình .

Lê Dạng nghĩ thông một điểm: “Khó trách trợ giảng khoa Tinh Pháp thể cho con lĩnh hội tinh kỹ hiếm…” Chắc là cho cô một suất Thụ Tháp.

Tư Quỳ lạnh lùng: “Vớ vẩn! Bọn họ căn bản dùng Thụ Tháp!”

“Là ạ?” Lê Dạng Tư Quỳ, hỏi, “Lão sư, Thụ Tháp là của khoa Nông học chúng , bản hướng dẫn sử dụng gì đó ?” Giống như mảnh đất của khoa Nông học .

“Đương nhiên là .” Tư Quỳ lúc mới rõ ngọn ngành, “Ta tạm thời tiện xé rách mặt với Thẩm Bỉnh Hoa, nên chỉ xin họ một suất. Ngày mai em cùng của khoa Tinh Pháp .”

Tư Quỳ câu thấy ấm ức, nhưng Lê Dạng thấy cả. Cô nay co giãn , gật đầu: “Vâng ạ, vội. Cũng gần ba mươi năm , chắc cũng ai nhớ Thụ Tháp vốn thuộc về khoa nào.”

Đâu chỉ , các giảng viên trẻ tuổi còn chẳng trong trường khoa Nông học. Đương nhiên, lời Lê Dạng dám , sợ chọc giận lão sư.

Tư Quỳ im lặng, bà thấy cô học trò nhỏ của nghĩ giống hệt con cáo già Ngưu Thiên Thiên thế nhỉ. Không… thể nào, Lão Ngưu là đồ cáo già, còn học trò của bà mới 18 tuổi, đang là độ tuổi đơn thuần đáng yêu.

Sau đó, cô học trò đơn thuần đáng yêu của bà liền một câu kinh : “Lão sư, ngài cho con cách sử dụng Thụ Tháp chính xác . Ngày mai Thụ Tháp, con sẽ phim bộ quá trình… À đúng , trong Thụ Tháp phim ạ?”

Tư Quỳ: “…”

: “Không cần , Thụ Tháp sẽ tự động ghi ba tiến gần nhất, để giảng viên và học sinh đó tổng kết, xem .”

Lê Dạng hỏi: “Vậy bản ghi đó đang ở khoa Tinh Pháp ?”

“Ở trong Thụ Tháp,” Tư Quỳ : “ Thẩm Bỉnh Hoa thẩm quyền, thể sử dụng các chức năng đó.”

“Nói là chỉ ngài xem ?”

“Ừ.”

“Thế thì đỡ việc !” Lê Dạng , “Vậy ngày mai con Thụ Tháp, sẽ biểu diễn cho họ xem cách sử dụng Thụ Tháp chính xác, để bộ giáo viên và sinh viên trong trường thấy, cái Thụ Tháp rốt cuộc thuộc về ai!”

Tư Quỳ tuy dùng cách đơn giản thô bạo đoạt về, nhưng cũng cái giá trả quá lớn, vẫn là nên danh chính ngôn thuận.

Đối phó với Thẩm Bỉnh Hoa, nắm đ.ấ.m hiệu quả bằng việc chiếm thế thượng phong về đạo đức.

Chỉ cần để rõ Thụ Tháp thuộc về khoa Nông học, Thẩm Bỉnh Hoa vì áp lực mà thể giao nó .

Chỉ là Tư Quỳ thích mấy trò lằng nhằng đó thôi. Nếu thật sự , bà cũng xem mấy lão già trong Hội đồng quản trị sẽ về phía ai.

Tưởng Tư Quỳ bà là mèo bệnh .

Nếu dám ép bà lật bàn, thì ai yên !

Lê Dạng thúc giục: “Lão sư, ngài mau cho con , cách sử dụng Thụ Tháp là gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-543.html.]

“Gom quái, diệt sạch.”

“Hả?”

“Chỉ cần là hậu bối của khoa Nông học , sẽ tự nhiên thu hút tinh thực bên trong. Em trong, chạy quanh sân ba vòng, kích hoạt bộ tinh thực thấy , đó cùng đồng đội tập trung hỏa lực xử lý.”

Lê Dạng mà run lẩy bẩy: “Lão sư, tinh thực đó là tinh thực thật ạ? Có ăn thịt ?”

“Vô nghĩa.”

“Không ăn ạ?”

“Ăn.”

“………………”

Sau một hồi im lặng kéo dài, Lê Dạng xìu, nhỏ: “Lão sư, em thấy chúng nên bàn bạc kỹ hơn…”

“Dưới trướng Tư Quỳ , đứa nào nhát gan. Ngày mai em cũng , cũng .”

“Lão sư! Em mỗi một tinh kỹ tấn công, mà còn cô chê lên chê xuống… Em lấy gì mà gom quái? Em là để đám tinh thực đó ăn tươi nuốt sống !”

Tư Quỳ: “…”

Bà bó tay: “Em yếu quá.”

Lê Dạng cũng bó tay: “ Em mới 18, con còn là một đứa trẻ!”

Tư Quỳ suy nghĩ một chút, dậy: “Thôi, lười dây dưa mấy thứ lằng nhằng . Ta cho nổ tung khoa Tinh Pháp, lấy Thụ Tháp, mang em trốn sang Tinh Giới.”

Lê Dạng: “!!!”

Lượng thông tin quá lớn, suýt nữa cô ngất .

Nữ sĩ Thái Dương Hoa đang đùa , chắc chắn là đang đùa. Đây là lời thể ?

Nửa bước Chí Tôn thể coi Tinh Giới là chỗ tị nạn, chứ cái đứa Nhất phẩm cùi bắp như cô mà , hít một thôi cũng độc!

“Lão sư, chúng bình tĩnh!” Lê Dạng ôm chặt cánh tay Tư Quỳ, giữ bà , “Chúng rà soát nữa…”

“Ồ.”

“Vậy gom quái thì lợi gì ạ?”

“Em gom đám tinh thực , chúng nó sẽ tự c.ắ.n nuốt lẫn . Như chỉ g·iết chúng dễ hơn mà tỷ lệ rơi tinh hạch hiếm cũng cao hơn.”

“Vậy tầng một Thụ Tháp bao nhiêu tinh thực ạ?”

“20 con.”

Lê Dạng hít một lạnh, vẫn căng da đầu hỏi tiếp: “Cảnh giới gì ạ?”

Tư Quỳ liếc cô: “Nhất phẩm đỉnh.”

Lê Dạng thấy tối tăm mặt mũi, tiếp tục hỏi: “Đám tinh thực đó tấn công tầm xa ?”

“Còn tùy xem bọn họ nhét gì … Ừm, khả năng cao là , Chấp Tinh Giả khoa Tinh Pháp thích tinh kỹ tầm xa.”

“………………”

Lê Dạng càng rà soát càng thấy đường sống.

20 tinh thực Nhất phẩm đỉnh, còn tấn công tầm xa, cô lấy cái gì mà gom chúng !

“Lão sư…” Lê Dạng hỏi, “Ngài thể truyền thụ cho con một… , vài tinh kỹ gom quái an ạ?”

“Chỉ tinh kỹ tự lĩnh hội mới là phù hợp nhất. Dựa truyền thụ, sẽ phản phệ biển tinh thần của em.”

“Em học , quên .”

“Em tưởng truyền thụ tinh kỹ cho em là cái Quyền Bạo vô dụng ? Ta sẽ khắc dấu ấn thẳng lên biển tinh thần của em, em mất ít nhất vài chục năm mới quên .”

“À…” Lê Dạng ngược tỉnh táo , “Lão sư, cô thấy em cần bao lâu để quên Quyền Bạo?”

“Với chỉ tinh thần hiện tại của em, chắc ba năm.”

“Ba năm ạ?”

Lê Dạng thử gọi giao diện hệ thống . Tư Quỳ hề lay động, rõ ràng cảm nhận điều gì bất thường.

Lê Dạng thầm với hệ thống: “Hệ thống, thể quên tinh kỹ ?”

Hệ thống: 【 Mời tinh kỹ lãng quên. 】

“Quyền Bạo.”

【 Có tiêu hao tuổi thọ để lãng quên tinh kỹ - Quyền Bạo ? 】

“Tiêu hao ba năm tuổi thọ.”

【 Bạn đầu tư quá nhiều tuổi thọ cho tinh kỹ - Quyền Bạo, quá trình lãng quên vô cùng gian khổ, đau đớn như từ biệt yêu dấu. Tiến độ lãng quên: 50%. 】

Lê Dạng: “…” Lằng nhằng gì !

Cô lười tranh cãi với hệ thống, tiêu hao thêm ba năm, cuối cùng cũng thuận lợi quên “Quyền Bạo”.

Toàn bộ quá trình , thần sắc Tư Quỳ hề đổi, rõ ràng bà cảm nhận sự tồn tại của hệ thống trường sinh.

Lê Dạng thở phào: “Lão sư, em quên Quyền Bạo .”

Tư Quỳ nheo mắt : “Đây là ‘kỳ ngộ’ của em ?”

Lê Dạng: “!”

Tư Quỳ: “Có gì mà ngạc nhiên. Em tưởng chỉ em kỳ ngộ? Chưa đến cấp Tông Sư, ngay cả Chấp Tinh Giả Ngũ phẩm, Lục phẩm cũng ít nhiều đại cơ duyên.”

Chuyện Lê Dạng ngờ tới: “Vậy ạ…” cô cảm thấy, hệ thống trường sinh vẫn đặc biệt, dù thật sự là “kỳ ngộ” như lời lão sư , thì cũng là loại cực kỳ hiếm.

“Em cũng cần ngày nào cũng nghĩ đến chuyện giấu nghề. Phàm là Chấp Tinh Giả từ Lục phẩm trở lên, sẽ ai thèm cướp cơ duyên của khác. Đây là ‘thiên vận’, đừng là cướp, còn tự biến thành hòn đá lót đường cho ‘Thiên Vận Giả’.”

Góc chịu trách nhiệm:

Tiểu Lê Hoa thử chìa cái đùi vàng của : [mắt lấp láánh] Vậy em giấu nữa nhé?

Nữ sĩ Thái Dương Hoa tối sầm mặt, trở tay bọc cô càng kín hơn: [xem thường] Em vẫn nên giấu !

Loading...