Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 52:2

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:24:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chỉ là bốn tháng thôi, cô chờ .

Lỡ hỏng mảnh đất thì tổn thất còn lớn hơn.

Lê Dạng nhẩm tính, bốn tháng một vụ, mỗi vụ thu hai đợt. Một đợt thu hai ngày, mỗi ngày trung bình kiếm 600 năm… Tính , cứ bốn tháng là cô thể thu định 1200 năm tuổi thọ…

Còn đòi hỏi gì nữa! Mảnh đất của khoa Nông học chính là nuôi của cô!

Điều Lê Dạng sầu não bây giờ là, cô tích 820 năm tuổi thọ, nhưng vì kẹt cảnh giới nên chỗ tiêu.

Sắp tới sắp thêm 600 năm, mà giới hạn tuổi thọ của cô chỉ 900 năm. Chỗ tuổi thọ dư nhét đây!

Ai mà ngờ , mấy tháng Lê Dạng còn sầu não vì chỉ còn một ngày tuổi thọ, giờ cô sầu não vì nhét 500 năm dư .

“Sư ,” Lê Dạng hỏi, “Lúa mì chín bao lâu? Em để muộn mấy ngày nữa hẵng thu.”

Hạ Bồ Đào: “Không vội, nó chín cả tuần cơ!”

Lữ Thuận Thuận thấy, xen : “Em việc thì cứ , để bọn thu là …” Tiểu sư là thiên tài của khoa Nông học, chuyên tâm tu luyện!

Lê Dạng vội : “Không ! Cứ để em, em thật sự yêu công việc đồng áng!”

Lữ Thuận Thuận và Hạ Bồ Đào hiểu nhưng tỏ vẻ tôn trọng: “Ừ, ừm.”

Lê Dạng đợi nữa. Cô mua Phá Cảnh Đan, thử đột phá lên Nhị phẩm.

Nếu lên Nhị phẩm, cô chỉ đột phá giới hạn tuổi thọ mà còn nhiều gian để “đốt mạng” hơn, thậm chí thể học thêm khoa thứ hai. Đến lúc đó là thể danh chính ngôn thuận buôn bán đan d.ư.ợ.c hoặc vũ khí kiếm tiền!

Hiện tại cô đủ mạng, nhưng đủ tiền.

Lê Dạng tính sơ, 500 năm nếu dùng để nâng cấp Dẫn Tinh Đan Nhất phẩm, một giây kiếm hơn 70 triệu!

Nghĩ , Lê Dạng yên.

Đột phá! Lên cấp! 500 năm nắm thật chắc trong tay!

Lê Dạng liếc tiểu viện lưng chừng núi. Mấy ngày nay cô đều ở đó, nhưng từng gặp Tư Quỳ.

Tư Quỳ bảo cô nửa tháng hẵng đến tìm bà.

Lê Dạng thấy lộ cả bốn tinh khiếu , thêm việc đột phá Nhị phẩm chắc cũng . Cô cảm giác Tư Quỳ hề nghi ngờ tốc độ tu luyện của .

Mà cô liếc lên núi với ánh mắt khao khát là vì nghĩ xem chỗ lão sư Phá Cảnh Đan .

Thôi… Nghĩ đến sự đáng sợ của lão sư, Lê Dạng chọc bà.

Phá Cảnh Đan để đột phá từ Nhất phẩm đỉnh lên Nhị phẩm đắt hơn nhiều. Phá Cảnh Đan Nhất phẩm bình thường là 30 điểm, còn loại để đột phá đại cảnh giới giá khởi điểm là 50 điểm.

Thậm chí còn loại “Danh sư bảo chứng”, ví dụ như Phá Cảnh Đan do giáo sư Lý Yêu Hoàn sản xuất, giá khởi điểm là 60 công huân, mà lên kệ là hết ngay.

Trên diễn đàn nhiều topic thảo luận. Hầu hết sinh viên mua Phá Cảnh Đan của Lý Yêu Hoàn đều chỉ dùng 1-2 viên là đột phá thành công, tính tiết kiệm.

còn : “ vốn định cược một phen, dùng loại 30 điểm để đột phá, kết quả… A a a dùng hết 10 viên!”

“300 công huân, rốt cuộc là ông nghèo giàu !”

“Thôi nữa, thành thật chọn Phá Cảnh Đan của giáo sư Lý [Mặt ].”

Topic cho Lê Dạng một thông tin quan trọng: “Ra là thể dùng loại 30 điểm ? Chẳng lẽ loại 60 điểm chỉ là độ tinh khiết cao hơn?”

Đơn giản! Cô giờ cả đống mạng, tha hồ mà đốt.

Lê Dạng vốn đang lo đủ tiền, giờ thì , cứ mua loại 30 điểm là .

Cô vui vẻ mua, về đến gian nhà cánh đông là bắt đầu tinh luyện Phá Cảnh Đan.

Lần là 96%, Lê Dạng nâng thẳng lên 100%.

Đêm khuya yên tĩnh, chính là thời điểm để Lê Dạng đột phá.

Mùi hương Phá Cảnh Đan xộc mũi. Lê Dạng đang chuẩn uống thì giọng Tư Quỳ bỗng truyền đến: “Hồ đồ!”

Lê Dạng giật nảy .

Ngay đó, viên Phá Cảnh Đan biến mất trong trung, còn cô thì từ gian nhà cánh đông đưa đến nhà chính.

Tư Quỳ dường như mới từ phòng trong . Gương mặt lạnh lùng trắng bệch của bà hiếm hoi lộ vẻ mệt mỏi, nhưng nó biến mất ngay tức khắc, trở vẻ lạnh băng vô tình.

Lê Dạng cách một tuần mới gặp bà, vẫn căng thẳng.

Ấn tượng đầu tiên quá đáng sợ, cô thật sự tài nào thiết nổi.

Tư Quỳ lạnh lùng: “Ta bảo em chờ nửa tháng ?”

Lê Dạng cúi đầu: “Lão sư chỉ bảo con nửa tháng đến tìm ngài, chứ cho con đột phá.”

Tư Quỳ: “…”

Bà khựng , : “Đừng dùng thứ . Đã tạo hình tinh khiếu thì đừng nó bám bụi.”

Lê Dạng thật sự gì về mấy chuyện tu luyện , cô hỏi: “Phá Cảnh Đan sẽ tinh khiếu bám bụi ạ? Mọi đều dùng cái để đột phá ?”

“Mọi nào? Đó chỉ là một đám ngu ngốc lười biếng đường tắt thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-522.html.]

“…”

“Cảnh giới Nhất phẩm là mấu chốt để xây nền tảng. Một khi dùng quá nhiều đan dược, tinh khiếu sẽ trở nên chật hẹp, mơ hồ, tương lai khó ‘hợp khiếu’.”

Lê Dạng hiểu lơ mơ: “Hợp khiếu?”

“Đó là chuyện .”

“À…”

Lê Dạng hỏi tiếp, điều Tư Quỳ khá ngạc nhiên.

Tò mò là bản tính của con , nhưng tu luyện Chấp Tinh Giả kỵ nhất chính là tò mò.

Biết quá nhiều chắc , kể đến ô nhiễm tinh thần, chỉ cần ảnh hưởng đến sự tập trung là khiến dừng bước ở cảnh giới thấp, thể tiến xa hơn.

Vẻ mặt Tư Quỳ dịu , bà kiên nhẫn hơn với Lê Dạng: “Con đường đột phá chân chính là — lấy chiến phá cảnh.”

Lê Dạng: “G.i.ế.c cùng cấp bậc?”

Tư Quỳ: “Ừ.”

Lê Dạng thấy sợ: “Lão sư, tinh khiếu thứ ba của con chính là g.i.ế.c một tên tà giáo đồ mà …”

“Ừ, tinh khiếu thứ ba của em là chỉnh nhất, nhưng vẫn đủ.”

“…” Thế mà vẫn đủ? Lê Dạng thấy nguy hiểm , phù hợp với phương châm bảo mạng sống của .

“Muốn tinh khiếu chỉnh, rõ ràng, bắt buộc vượt cấp g.i.ế.c địch. Ví dụ như em bây giờ, nên g.i.ế.c Nhị phẩm để đột phá.”

“…”

“Nếu em g.i.ế.c Nhị phẩm sơ giai, độ chỉnh của tinh khiếu mở 70%. Chỉ khi em g.i.ế.c Nhị phẩm đỉnh, mới thể đạt 95%.”

Lê Dạng mà thấy tối tăm mặt mũi, khổ: “Lão sư, em mà g.i.ế.c nổi…”

Tư Quỳ bỗng cô, hỏi: “Em , dùng gì để tạo hình tinh khiếu cho em ?”

Lê Dạng: “Học trò .”

Tư Quỳ: “Cứ tạo hình một tinh khiếu, tiêu hao trăm năm tuổi thọ.”

Lê Dạng: “!”

Lại là tiêu hao tuổi thọ, hèn gì cộng 400 năm. Này… Này, lão sư, chẳng lẽ ngài đúng là dị thực biến thành thật !

Biểu cảm của cô rơi mắt Tư Quỳ cũng coi như hợp lý. Dù 400 năm đối với một đứa trẻ như Lê Dạng đúng là con trời.

Tư Quỳ thản nhiên: “Cho nên, sẽ tạo hình tinh khiếu cho em nữa. Em 95% thể chất cơ bản, đừng lãng phí thiên phú .”

Lê Dạng ý tứ sâu xa: Tư Quỳ cũng nhiều tuổi thọ để hao phí như , huống hồ thế cũng đáng. Sau , việc tạo hình tinh khiếu dựa chính cô.

“Lão sư…” Tiếng gọi của Lê Dạng chân thành hơn nhiều. Tuy đầu gặp gỡ vui vẻ gì, nhưng nghĩ đến việc Tư Quỳ vì mà hao tốn 400 năm tuổi thọ, cô liền thấy cú dọa chẳng thấm .

Thư Sách

Bỏ qua khúc dạo đầu thì lão sư cũng phết đấy chứ!

Lê Dạng : “Trong kỳ thi thực chiến, con g.i.ế.c một cây hoa thược d.ư.ợ.c Nhị phẩm, nhưng giờ nghĩ , cây đó chắc các thầy cô giám thị tiêu hao gần hết , nếu với sức của ba đứa con mà g.i.ế.c nổi.”

Lê Dạng bây giờ mạnh hơn hồi thi thực chiến nhiều, kiến thức cũng rộng hơn, nên càng ý thức với sức bây giờ khó xử lý một dị thực Nhị phẩm.

Hoa thược d.ư.ợ.c chỉ là Nhị phẩm sơ giai, mà Tư Quỳ bảo cô khiêu chiến Nhị phẩm đỉnh… Sẽ c.h.ế.t đó!

Người c.h.ế.t , còn cần tinh khiếu chỉnh, rõ ràng, sạch sẽ, thấu triệt để gì?

Tư Quỳ chằm chằm cô một lúc, : “Quên cái ‘Quyền Bạo’ , tinh kỹ rác rưởi ở mà học hăng say thế? Còn ‘Tàng Ảnh’… em thích thì cứ giữ, nhưng đừng dồn quá nhiều tâm sức nó. Loại tinh kỹ lén lút thể lên mặt bàn.”

Lê Dạng: “…” Bà cụ đúng là mắt tinh như lửa, thấu hết . Tiện thể, cái giọng điệu của ngài cũng giống hệt hệ thống.

“Ừm…” Tư Quỳ suy nghĩ, “Em chờ , ngày mai đòi ‘Thụ Tháp’ về. Đến lúc đó em tầng một vượt ải thử, lĩnh hội mấy tinh kỹ hồn một chút.”

Tai Lê Dạng vểnh lên: “Lão sư, ‘Thụ Tháp’ là gì ạ?”

Mặt Tư Quỳ bỗng sầm xuống, bà lạnh: “Đó là một trong những bí bảo cấp Tông Sư của khoa Nông học chúng .”

Lê Dạng hít một lạnh. Cô còn là lính mới, trong thế giới Chấp Tinh Giả, một khi dính đến hai chữ “Tông Sư” đều là những thứ cực kỳ cao cấp.

Khoa Nông học sâu thật đấy!

Lại còn bí bảo cấp Tông Sư, mà chỉ một cái!

Khoa Nông học đây chắc chắn huy hoàng, lưu lạc đến cảnh ?

Tư Quỳ xua tay: “Về nghỉ , mai chờ tin .”

Lê Dạng ngoan ngoãn gật đầu, khi còn chần chừ Tư Quỳ: “Cái đó… Lão sư…”

“Ừ?”

“Cái viên Phá Cảnh Đan ạ…” Lê Dạng vội : “Con cần, con thật sự cần, nhưng đó là con bỏ tiền mua, đắt lắm…”

Tư Quỳ: “…” À, bà bóp nát nó .

“Bao nhiêu công huân?”

Lê Dạng cũng khách khí với “lão sư ruột” của , mở miệng ngay: “70 điểm ạ.”

Góc nhỏ tác giả:

Lê Dạng: nghi ngờ lão sư của là dị thực, nhưng bằng chứng.

Tư Quỳ: Ta nghi ngờ học trò của đang lừa , nhưng lười tìm bằng chứng.

Loading...