Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:10:12
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lòng đầy nhiệt huyết, nhưng khi Phong Nhất Kiều lên đến tiểu viện lưng chừng núi, sự hào hứng nguội quá nửa.
Tiểu viện yên tĩnh, ánh nồng đậm lan tỏa ngoài. Mặc dù là một học sinh dở cấp bậc "sinh viên lưu ban cưỡng chế" như , cũng thể cảm ứng rõ ràng.
Vì ánh nồng đậm, cây cối xung quanh đều linh tính, thậm chí mấy đóa hoa ngọn cỏ còn nhảy nhót phát tiếng vui như trẻ con.
“Lòng vòng ngoài đó gì.” Giọng Tư Quỳ vang thẳng trong đầu .
Phong Nhất Kiều run lên, mở miệng : “Lão sư, con chuyện thưa với ngài.”
“Vào .”
“Vâng, ạ.”
Cửa gỗ tiểu viện tự động mở cần gió. Trong sân cổ kính thanh u, Tư Quỳ đang nửa dựa ghế mây, đang suy nghĩ gì.
Phong Nhất Kiều thực sợ Tư Quỳ. Anh trường quân sự Trung Đô từ năm 17 tuổi, bái nhập khoa Nông học. Khi đó, thầy của Tư Quỳ mà là một vị đạo sư Tứ phẩm.
Vị đạo sư Tứ phẩm đó chỉ gặp một , còn chỉ đạo nào ngay đêm vội vã chiến trường Tinh Giới. Hơn nửa năm , giảng viên khoa Nông học gần như ch·ết sạch ngoài sa trường, chỉ một trở về.
Lúc đó, sinh viên khoa Nông học đều chọn chuyển khoa, chỉ còn Phong Nhất Kiều ở .
Tư Quỳ bế quan mấy tháng, khi ngoài thấy Phong Nhất Kiều đang nỗ lực gieo trồng lúa mì biến dị.
“Lão sư của ch·ết .”
“…”
“Sau chính là lão sư của .”
Phong Nhất Kiều quỳ xuống, dập đầu thật mạnh: “Cảm tạ viện trưởng thu nhận.”
Sau đó nữa, Lữ Thuận Thuận và Hạ Bồ Đào lượt điều chuyển đến khoa Nông học.
Ban đầu Tư Quỳ cũng định dạy họ vài thứ, ba cũng cố gắng học, nhưng đó là một quá trình tr·a t·ấn lẫn .
Sau khi Tư Quỳ quyết định "nuôi thả rông" họ, bà đến thẳng phòng Giáo vụ phán một câu: “Đừng điều chuyển sinh viên đến khoa Nông học nữa.”
Ngưu Thiên Thiên bất đắc dĩ: “Vậy kinh phí của khoa Nông học…”
Tư Quỳ lạnh: “Không cần.”
Ngưu Thiên Thiên bà tự dạy sinh viên, đành lùi một bước: “Hay là cấp cho cô vài trợ giảng nhé?”
Tư Quỳ càng kiệm lời hơn: “Không cần.”
Ngưu Thiên Thiên dám chọc bà cô , đành đồng ý: “Thôi .”
Thế là khoa Nông học trở thành bộ dạng như ngày nay.
Một "sinh viên lưu ban cưỡng chế", hai "lão làng khó nghiệp", cộng thêm một vị viện trưởng quanh năm bế quan mà mãi vẫn đột phá lên Cửu phẩm.
Mười mấy năm trôi qua, đừng là sinh viên, ngay cả thế hệ trợ giảng trẻ tuổi cũng còn nhớ đến sự tồn tại của khoa Nông học.
Cho đến năm nay, biến xuất hiện.
Phong Nhất Kiều trằn trọc suốt đêm. Anh nghĩ đến việc khoa Nông học sắp giải thể mà tim đau như d.a.o đâm.
Không ! Khoa Nông học thể giải thể!
Và Lê Dạng chính là hy vọng mà thấy!
Nghĩ đến đây, Phong Nhất Kiều lấy đầy dũng khí. Anh giơ điện thoại lên, mở đoạn video đó, : “Lão sư, Lê Dạng thật sự đến khoa Nông học, ngài xem cái .”
Đoạn video bắt đầu bằng cảnh trợ giảng khoa Hỗ Trợ hứa hẹn “bao bộ chi phí đến khi nghiệp”, đó là quyền cư trú ký túc xá hạng hai của khoa Dược và tinh binh trưởng thành của khoa Đúc Binh…
Tư Quỳ xem mà chút biểu cảm, cho đến khi giọng của Lê Dạng vang lên.
“…”
Phong Nhất Kiều bấm dừng, thành khẩn : “Lão sư, em từ chối điều kiện hậu hĩnh của bảy khoa lớn để kiên quyết chọn khoa Nông học.”
Tư Quỳ : “Thì ?”
Phong Nhất Kiều nuốt nước bọt: “Cho nên… chúng cũng thể bạc đãi em , đúng ạ?”
Tư Quỳ hiểu ý của Phong Nhất Kiều. Bà thản nhiên : “Chỉ cần cô bé đáng để bồi dưỡng, những thứ đó chẳng là gì cả.”
Phong Nhất Kiều ngờ thuận lợi như , lão sư mà đồng ý ngay.
nghĩ cũng thấy hợp lý —
Thứ nhất, mấy cái gọi là điều kiện hậu hĩnh đó chẳng đáng nhắc đến mặt một vị lão sư Bát phẩm; thứ hai, lão sư chắc cũng khoa Nông học giải thể, bà hy vọng sinh viên thể lọt bảng top 100… Nghĩ đến đây, Phong Nhất Kiều rưng rưng nước mắt.
“Dọn dẹp căn phòng cho cô bé ở.” Tư Quỳ giơ tay chỉ, đó là gian nhà cánh đông trong tiểu viện, vẫn luôn bỏ .
Phong Nhất Kiều kích động: “Vâng ạ!”
Anh còn kịp mở lời, lão sư chủ động sắp xếp phòng cho Lê Dạng trong tiểu viện. Quả nhiên lão sư nhận học trò, bà hy vọng khoa Nông học giải thể.
Tư Quỳ: “Còn việc gì ?”
Phong Nhất Kiều: “Dạ ạ!”
Hai chữ dứt, Phong Nhất Kiều chỉ thấy một cơn gió nhẹ lướt qua, mở mắt , ở bờ ruộng.
Lữ Thuận Thuận và Hạ Bồ Đào nôn nóng : “Sư , ?”
Phong Nhất Kiều mặt mày hớn hở: “Không vấn đề gì! Lão sư bảo Lê Dạng dọn ở gian nhà cánh đông!”
Lữ Thuận Thuận và Hạ Bồ Đào hề ghen tị, chỉ vỗ tay: “Tốt quá, quá!”
Bọn họ từng ở trong tiểu viện, nhưng ánh nơi đó quá nồng đậm, nếu tiến độ tu luyện theo kịp sẽ mất ngủ cả đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-49.html.]
Lúc Tư Quỳ còn ý định bồi dưỡng họ nữa, cả ba dọn khỏi tiểu viện mà mừng như trẩy hội.
Thư Sách
mà, tiểu sư giống họ.
Tiểu sư thiên phú dị bẩm, chắc chắn chịu nổi cái "phú quý ngập trời" (ánh ) đó!
Cuộc đối thoại của bộ ba chân núi lọt một chữ tai Tư Quỳ.
Bà đóa Phệ Huyết Liên trong ao, ngón tay gõ nhẹ lên ghế mây: “Là ai đây…”
Tư Quỳ sống lâu như , thể ngây thơ như mấy tên tử chân núi? Lê Dạng , tám chín phần mười là cố ý sắp xếp để tiếp cận bà.
Ai phái tới?
Gần ba mươi năm , những kẻ đó cuối cùng cũng mất kiên nhẫn ?
Dù Phong Nhất Kiều đề cập, Tư Quỳ cũng sẽ đặt một nhân tố bất như ở chân núi. Bà đặt cô bé ngay mí mắt để quan sát cho kỹ.
Nếu cô bé thật sự chỉ là một đứa trẻ yêu thích nông học, bà tự nhiên sẽ bạc đãi.
Còn nếu là ý đồ… A, bà cũng xem kẻ là ai.
Ngày chọn khoa.
Các tân sinh viên cần tập trung, chỉ cần thao tác APP nội bộ của trường là .
Gửi đơn, chờ xét duyệt. Sau khi thông qua là thể đến khoa tương ứng báo danh.
APP nội bộ của trường mở cổng chọn khoa 8 giờ sáng.
Lê Dạng định bụng chọn khoa xong sẽ đến học viện Nông học báo danh, tiện thể thu hoạch lúa mì luôn.
8 giờ, Lê Dạng mở điện thoại, tìm thấy cổng chọn khoa, nhập tên và căn cước của , chọn khoa Nông học.
Thao tác đơn giản nhanh lẹ, đầy một phút, Lê Dạng gửi đơn xong.
Một lát , APP nội bộ của cô hiện lên thông báo: “Chúc mừng tân sinh viên khóa 301 Lê Dạng, trúng tuyển khoa Nông học, trường quân sự nhất Trung Đô.”
Đến lúc , cô mới thực sự coi là sinh viên của trường quân sự Trung Đô.
Lê Dạng ký túc xá hạng bốn, nghĩ: “Thôi, dù miễn phí cũng ở nữa. Dọn đến khoa Nông học sớm, tối nay cũng thể thu hoạch lúa mì!”
Hành lý của cô nhiều, thu dọn đơn giản vài cái là xong.
Mà lúc , diễn đàn của trường bùng nổ.
Kết quả chọn khoa công bố theo thời gian thực. Mọi đều tò mò dán mắt danh sách, tìm kiếm cái tên đó.
Lê Dạng thật sự khoa Nông học ?
Bí ẩn lớn nhất khóa 301 sắp công bố!
Cổng chọn khoa mở lâu, lứa trúng tuyển đầu tiên công bố. Giữa một loạt con cháu thế gia, cái tên Lê Dạng đặc biệt nổi bật.
Tên: Lê Dạng.
Khoa: Khoa Nông học.
Trên diễn đàn, các tân sinh viên gào thét: “Cô khoa Nông học thật kìa?”
“Chẳng lẽ tâng bốc quá, xuống đài ?”
“Cho nên mới , tìm đường ch·ết thì sẽ ch·ết mà!!!”
“Đậu má, còn cược là cô , phen lỗ nặng!”
Lê Dạng thu dọn xong hành lý thì điện thoại reo. Người gọi là Chung Khôn.
Sự kinh hãi của Chung Khôn truyền qua điện thoại rõ mồn một: “Lê Dạng điên ? Cậu thật sự khoa Nông học !”
Lê Dạng "ừ" một tiếng.
Chung Khôn sốt ruột: “Cậu đó sẽ mất nhiều! Đừng thấy giờ lên cảnh giới nhanh, đó là vì mới Nhất phẩm thôi. Một khi bước Nhị phẩm, độ khó tăng gấp mười chỉ. Mà đột phá lên Tam phẩm, còn cần lượng tài nguyên gấp mấy chục …
Cậu nghĩ mà xem, Lê Dạng, vì Chấp Tinh Giả coi trọng truyền thừa thế gia? Vì bồi dưỡng một vị Tông Sư cấp Chấp Tinh Giả, là dốc lực của cả gia tộc!”
Cái gọi là Tông Sư là Cửu phẩm, mà chỉ cần đột phá đỉnh Lục phẩm, bước Thất phẩm là gọi là Tông Sư.
Còn Cửu phẩm… đó là Đại Tông Sư, là Chí Tôn, là trụ cột chống đỡ Hoa Hạ!
Quan điểm của Chung Khôn giống Phương Sở Vân.
Họ đều từ góc độ của để lo lắng cho Lê Dạng, nên cô cũng kiên nhẫn giải thích cho Chung Khôn.
Chung Khôn xong, ngẩn một lúc lâu : “Thôi , mỗi một chí hướng.”
Lê Dạng bình thản: “Tớ vốn là thường, thể trở thành Chấp Tinh Giả là may mắn trời ban . Còn bao xa, cứ thuận theo tự nhiên thôi.”
Sau khi cúp máy, Chung Khôn buồn bã.
“Nghèo! Chính cái nghèo hạn chế tầm của !” Chung Khôn tìm nguyên nhân, nhịn siết cổ tay: “Sao cái thiên phú kinh rơi chứ!”
Khi Lê Dạng đến khoa Nông học, nơi tụ tập đông .
Các tân sinh viên còn đang bận chọn khoa và chờ xét duyệt, tâm trạng đến hóng chuyện. Vây quanh bên ngoài khoa Nông học đều là sinh viên cũ Nhất phẩm cao giai.