Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:48:27
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi đều im phăng phắc, gương mặt non nớt nào cũng lộ rõ vẻ ngơ ngác như .
Khoa gì cơ?
Cô đang gì ?
Tinh Chiến, Tinh Pháp, Hỗ Trợ, Tinh Thần, Dược, Đúc Binh, Ngự Thú… Trường quân sự Trung Đô chỉ bảy khoa thôi ?
Làm gì “khoa Nông học” nào!
Cái tên còn thấy ghê ghê.
Cũng , phụ trách tuyển sinh đều là các trợ giảng trẻ tuổi, nhiều nhất cũng chỉ hai mươi sáu, hai mươi bảy. Bọn họ chứng kiến gần mười lễ khai giảng, nào cũng chỉ bảy khoa , nên theo lẽ tự nhiên bỏ qua khoa Nông học.
Bình thường khoa Nông học cũng chẳng động tĩnh gì, bảng xếp hạng top 100 càng bóng dáng của ai thuộc khoa . Khoa cũng nhiệm vụ nhập học phần thưởng gì đáng kinh ngạc…
Trừ phi họ cố tình tìm kiếm, nếu thì thật sự khó đến.
Ngược , đám tân sinh viên thì qua. Chỉ nhóc đó la lên: “Có là cái khoa Nông nghiệp lừa đảo c.h.ế.t đền mạng đó hả?”
Sao thành khoa Nông nghiệp?
Nhóm trợ giảng của ba khoa chiến đấu lớn vốn đều là những thiên chi kiêu tử, lúc đều ngớ .
Mọi về phía nhóc . Cậu đỏ mặt, lắp bắp: “Là… lúa mì… màu vàng… thu hoạch… cái nhiệm vụ lừa đảo đó… Trên diễn đàn bóc phốt… khụ, ý em là than phiền về cái …”
Vu Hồng Nguyên hết nổi, cũng là của khoa Nông học, lúc bảo vệ cho khoa của : “Chữ ‘Nông’ trong nông nghiệp, chữ ‘Học’ trong học vấn! Khoa Nông học là một trong tám khoa lớn của trường quân sự Trung Đô!”
Lê Dạng kinh ngạc Vu Hồng Nguyên, ngờ cái đồng chí mấy hôm còn “Khoa gì nông, khoa gì học” mà giờ bắt đầu lên tiếng bảo vệ khoa Nông học.
Ngược , vị trợ giảng tai mèo của khoa Ngự Thú trầm ngâm: “Trường đúng là khoa Nông học, nhưng họ nhiều năm tuyển sinh, cứ tưởng giải thể chứ.”
Người vô tình, hữu ý. Tim Lê Dạng chợt thắt , cô : “Khoa Nông học vẫn còn giảng viên và sinh viên. Họ đang nghiêm túc nghiên cứu cây trồng, thể nào giải thể .”
Có tò mò hỏi: “Khoa Nông học thật sự sinh viên … Bao nhiêu ? Cảnh giới thế nào?”
Lê Dạng: “…”
Có lôi điện thoại tra, thảng thốt : “Có đúng ba . Một ‘sinh viên lưu ban cưỡng chế’ Nhất phẩm cao giai, và hai ‘lão làng khó nghiệp’ cũng Nhất phẩm cao giai.”
“Sinh viên lưu ban cưỡng chế?”
“Là sinh viên lâu năm nhập học 20 năm mà vẫn nghiệp .”
“…”
“Thế còn ‘lão làng khó nghiệp’?”
“Là nhập học mười năm, hy vọng trở thành ‘sinh viên lưu ban cưỡng chế’ tiếp theo.”
“………”
Lại hỏi: “Thế nguồn lực giảng viên của khoa Nông học thì ?”
“Không tra .”
Thư Sách
“Hả?”
“Hình như, lẽ, thể… bộ khoa Nông học chỉ một vị viện trưởng đang giảng dạy.”
“………………”
Chuỗi đối thoại thật sự khiến hỏi cạn lời, đáp á khẩu, mà thì càng thêm bó tay.
Ngay cả chính Lê Dạng cũng thấy bất an.
Trước đó cô nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy khoa Nông học ngàn vạn . Giờ , cô mới nhận một vấn đề nghiêm trọng – khoa Nông học hình như lung lay sắp đổ, lẽ nào sắp giải thể thật ?
Lúc , hắng giọng: “Bạn học Lê Dạng hài hước thật, giỡn mà cứ như thật , ha ha ha.”
Bạn học lên tiếng, liền phản ứng . , Lê Dạng thể cái khoa khỉ ho cò gáy đó ? Cô chỉ đùa cho vui thôi ? Chỉ là trò đùa nhạt, nhạt đến mức lạnh run.
Càng lúc càng nhiều nhận : Chính xác, kể cả cái khoa Nông học đó thật, kể cả đăng ký thật, thì cũng thể nào là Lê Dạng.
Lê Dạng là cực hạn thể chất, là Thủ khoa tỉnh Đông Hóa, là hạ gục Chung Càn. Cô đang cả bảy khoa vây quanh, đừng là khoa Nông học, lẽ ngoài ba khoa chiến đấu lớn , những khoa còn cô đều chẳng thèm ngó tới.
Lê Dạng đang định giải thích thì trợ giảng khoa Tinh Pháp giành : “Em Lê Dạng yên tâm, khoa Tinh Pháp của bọn là nơi nghiêm túc nghiên cứu. Bọn nghiên cứu tinh hạch, tinh kỹ… Về những bí mật của Tinh Giới, em thể tìm thấy đáp án ở khoa Tinh Pháp.”
Nói , thầy nhấn mạnh: “Khoa Tinh Pháp hệ thống tinh kỹ thiện nhất, tinh vi nhất và nhiều nhất. Với thiên phú của em, chỉ cần chịu bỏ công sức, chẳng bao lâu là thể lĩnh hội các tinh kỹ hiếm.”
Ba khoa chiến đấu lớn cũng bắt đầu tung mồi. Trợ giảng khoa Tinh Pháp tuy mập mờ, nhưng lượng thông tin ngầm đủ khiến các học sinh xung quanh sôi trào.
Đối với một Chấp Tinh Giả, tinh kỹ nghi ngờ gì là thứ quan trọng nhất. Mà khoa Tinh Pháp là khoa nghiên cứu sâu nhất về tinh kỹ. Họ mà hứa hẹn cho Lê Dạng lĩnh hội tinh kỹ hiếm…
Trời ơi, đãi ngộ thần tiên gì thế !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-46.html.]
Khoa Tinh Chiến cũng cam chịu tụt hậu, mở miệng liền : “Khoa Tinh Pháp chỉ mấy thứ vớ vẩn, cần nhiều tinh kỹ thế để gì? Lãng phí tinh lực! Tinh kỹ của khoa Tinh Chiến chúng hệ thống hóa, phù hợp hảo với các cảnh giới, những cản trở tiến độ của bản mà còn hỗ trợ em trưởng thành vững vàng, chắc chắn hơn!”
“Đến khoa Tinh Chiến !” Giọng trợ giảng khoa Tinh Chiến mang theo bầu khí nhiệt huyết, dễ lây nhiễm sang khác. Chỉ cô đầy hào hứng: “Mỗi ở khoa Tinh Chiến đều học hệ thống tinh kỹ thiện và định nhất. Chúng còn sư sư tỷ dẫn đội nhiệm vụ. Mấy cái gọi là tài nguyên , chỉ cần em theo các sư sư tỷ một chuyến đến khu c·ách l·y ba , bốn là nhẹ nhàng thu hoạch cả đống! Tài nguyên là cái gì chứ, kinh nghiệm thực chiến tích lũy mới là quý giá nhất!”
Trợ giảng khoa Tinh Thần cũng lên tiếng: “Lê Dạng, em kiểm tra chỉ tinh thần của ? Nếu chỉ tinh thần ban đầu của em là 90, thì em chính là Chấp Tinh Giả trời sinh dành cho hệ Tinh Thần. Có thể em , Chấp Tinh Giả Nhất phẩm, Nhị phẩm yêu cầu chỉ tinh thần cao, nhưng thăng lên Tam phẩm thì bắt buộc nâng chỉ tinh thần lên!
“Vì nhiều Chấp Tinh Giả kẹt ở đỉnh Nhị phẩm? Vì chỉ tinh thần của họ theo kịp.
“Hiện tượng càng lên cảnh giới cao càng rõ rệt. Giai đoạn đầu chịu khó tu luyện tinh thần, về sẽ hưởng lợi ít.
“Thầy cho em một liệu thực tế: trong các Tông Sư Thất phẩm hiện nay, 60% là chủ tu hệ Tinh Thần.”
Lời thốt , cả khoa Tinh Chiến và Tinh Pháp đều bĩu môi, nhưng họ thể phản bác, chỉ đành lầm bầm c.h.ử.i thầm: “Khoa Tinh Thần các nghiệp khó cỡ nào, trong lòng tự !”
Lê Dạng thể ngờ, rõ là khoa Nông học mà vẫn ngăn màn “mèo khen mèo dài đuôi” của ba khoa lớn .
Cũng may những thứ họ đưa thực tế bằng các khoa phi chiến đấu, nên sức hấp dẫn với Lê Dạng lớn bằng.
Đương nhiên, đối với học sinh bình thường, những điều quá hấp dẫn, cũng là lý do tranh vỡ đầu để ba khoa chiến đấu lớn.
Khoa Tinh Pháp tinh kỹ nhiều xịn, khoa Tinh Chiến phúc lợi nhiệm vụ theo đội cực , khoa Tinh Thần thì tích lũy đủ đầy, tiền đồ vô lượng…
Tóm , cả ba khoa lớn đều mê .
Chín thành học sinh là cầu ông cầu bà để ba khoa lớn, còn Lê Dạng thì cầu ông cầu bà để .
Những điều với Lê Dạng quan trọng, đặc biệt là tu luyện tinh thần, càng quan trọng. Chỉ cần lúa mì của khoa Nông học đủ dùng thì chuyện đều thành vấn đề.
Lê Dạng lặp một nữa: “Xin các thầy cô, cảm ơn sự ưu ái của , nhưng em chọn khoa yêu thích .”
Mọi : “…………”
Cậu nhóc lên tiếng: “Cậu khoa Nông học thật á? Không giỡn chứ?”
“Không giỡn,” Lê Dạng , “Mình nghiêm túc.”
Trợ giảng tai mèo của khoa Ngự Thú vốn sớm bỏ cuộc, giờ tủm tỉm xem kịch vui: “Sướng thật, ba khoa chiến đấu lớn cũng ngày hôm nay.”
Trợ giảng của khoa Đúc Binh và khoa Dược cũng đều ho nhẹ một tiếng.
Khoa Hỗ Trợ vốn đang khó chịu, nhưng trợ giảng tai mèo thấy tâm lý cân bằng.
.
Nếu Lê Dạng chỉ từ chối họ thôi thì họ sẽ khó chịu, nhưng Lê Dạng đối xử công bằng, từ chối luôn cả ba khoa chiến đấu lớn… Vậy thì gì khó chịu, mà còn thấy hả hê ngầm!
Ba khoa chiến đấu lớn cũng ngày hôm nay.
Tuyệt!
Trợ giảng ba khoa chiến đấu lớn: “…”
Họ cũng lòng tự trọng chứ!
Tuy Lê Dạng đúng là ưu tú, nhưng cũng đến mức khiến họ mời mọc hết đến khác.
Nếu cô quyết, thì… Trợ giảng khoa Tinh Pháp lao về phía Ninh Thiếu Vũ, trợ giảng khoa Tinh Thần cũng nhanh chóng hành động. Trợ giảng khoa Tinh Chiến tuy chậm nửa nhịp, nhưng tố chất thể siêu cường, ngược là vọt tới chỗ Ninh Thiếu Vũ nhanh nhất.
Lê Dạng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng hết.
Trợ giảng khoa Hỗ Trợ vẫn bỏ cuộc, ghé sát hỏi nhỏ: “Em Lê Dạng, thật sự cân nhắc khoa Hỗ Trợ đoàn kết thương yêu, giúp đỡ lẫn của bọn chị ?”
Lê Dạng khổ: “Thầy ơi, em thật sự đùa, em chọn khoa Nông học , tuyệt đối đổi ý.”
Trợ giảng khoa Hỗ Trợ khẽ thở dài, lưu luyến: “Không , đến phút cuối thì tính. Chị chờ em đổi ý.”
Lê Dạng: “…………” Cô cảm tình với vị trợ giảng khoa Hỗ Trợ , vì cô thực sự , chuyện cũng dễ , mở miệng là bao bộ chi phí đến khi nghiệp, khiến khó thích.
Trợ giảng khoa Hỗ Trợ ngọt ngào : “Lê Dạng, chị chờ em nhé.”
“Chị thật sự đang chờ em đó.”
Vu Hồng Nguyên giật giật khóe miệng: “Thầy ơi…”
Trợ giảng khoa Hỗ Trợ liếc xéo Vu Hồng Nguyên: “Không cần.”
Vu Hồng Nguyên: “???”
Cậu tức hộc máu: “ ý định khoa Hỗ Trợ! là Lê Dạng quyết , lung lay vì chiêu của chị !”
Trợ giảng khoa Hỗ Trợ chỉ coi như thẹn quá hóa giận, chẳng thèm để tâm, nhẹ nhàng về phía mục tiêu tiếp theo.
Mọi cuối cùng cũng giải tán. Những món ngon mà Lê Dạng mong chờ lâu cũng lượt đưa lên.