Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-11-14 11:28:09
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hệ thống vẫn "trở chứng" như khi: 【 Bạn thử học tinh kỹ - Tàng Ảnh một năm, nhưng vì đầu óc quá ngu dốt, ngộ tính quá kém, kiến thức cơ bản vững, nên học thất bại. 】
Lê Dạng lười xem kỹ, "đốt" thẳng ba năm.
Cô giữ ít nhất hai năm tuổi thọ, thứ nhất là còn đang đường, khó đảm bảo sẽ tình huống nào khác xuất hiện; thứ hai là trường quân sự cũng cần thời gian mới thể thu hoạch dị thực.
Chỉ để một năm thì quá bất an, giữ hai năm ít nhất cũng giúp cô ngủ ngon .
【 Bạn kiên trì học tập tinh kỹ - Tàng Ảnh ba năm, kích hoạt hiệu ứng ‘Có công mài sắt, ngày nên kim’, cuối cùng học tinh kỹ - Tàng Ảnh. 】
Lê Dạng: “!”
Cũng tạm, cuối cùng cũng học .
Thư Sách
Cô cũng vội xem kỹ giao diện hệ thống mà đối mặt với tình hình mắt.
Đừng thấy cô và hệ thống trao đổi qua tốn thời gian, thực bên ngoài cũng chỉ qua một hai phút. Với những gì cô trải qua, việc ngẩn ngơ một hai phút là bình thường.
Lê Dạng thật sự dọa .
Cô dựa bản năng để g·iết kẻ đột kích, đó hệ thống phân tâm nên cảm giác sợ hãi mới giảm một chút.
Lâm Nguyệt Toa nhanh chóng tiến lên, đầu tiên là kiểm tra tình trạng của Ảnh Nhân, đó lệnh: “Khiêng ngoài!”
Người của Vệ Binh Thành lập tức tiến lên, xốc lấy tên tà giáo c·hết cứng, kéo khỏi lều.
Cái xác kéo , nhưng mùi m·áu tanh nồng nặc trong lều vẫn tan.
Lâm Nguyệt Toa : “Không còn lều dự phòng, các cô tạm chịu khó .”
Phương Sở Vân coi như bình tĩnh, run giọng : “Vâng, thưa đội trưởng Lâm.”
Lâm Nguyệt Toa về phía Lê Dạng, dừng một chút mới mở miệng: “Em nắm ‘Quyền Bạo’ ?”
Lê Dạng mặt còn tái mét, c.ắ.n chặt môi , nhỏ: “Vâng, ạ.”
Lâm Nguyệt Toa suy nghĩ một chút, : “Đến đây, dùng chiêu đó với một xem.”
Lê Dạng lập tức lắc đầu.
Lâm Nguyệt Toa ôn hòa : “Đừng sợ, tinh kỹ phòng ngự, em đ.ấ.m thủng .”
Lúc Lê Dạng mới : “Thưa cô, em kiệt sức .”
Lâm Nguyệt Toa: “...”
Cô tập trung kỹ, liếc mắt liền thấy rõ Tinh khiếu trong cơ thể Lê Dạng. là cạn sạch thật. Hai Tinh khiếu vốn tràn đầy "ánh ", giờ ảm đạm chút ánh sáng.
“Em lắm.” Lâm Nguyệt Toa tiến lên, vỗ vỗ vai cô, “Em chỉ cứu mà còn cứu bạn học, cũng là giúp một việc lớn.”
Lê Dạng ngơ ngác ngẩng đầu cô .
Lâm Nguyệt Toa nháy mắt: “Nếu các em xảy chuyện, nhiệm vụ hộ tống của coi như thất bại.”
Bộ dạng ngơ ngác thành thật của Lê Dạng khiến Lâm Nguyệt Toa thấy thích.
Cô lấy từ trong n.g.ự.c một cái hộp nhỏ, đặt tay Lê Dạng: “Em trong lúc nguy cấp g·iết Chấp Tinh Giả cùng cấp, hẳn là thể đột phá Tinh khiếu thứ ba. Viên ‘Cố Khiếu Đan’ thể hỗ trợ em mở Tinh khiếu nhanh hơn.”
Lê Dạng còn đang do dự, Lâm Nguyệt Toa nhét cái hộp tay cô: “Cầm , đây là thứ em đáng nhận.”
Lâm Nguyệt Toa sang Phương Sở Vân đang cố tỏ trấn tĩnh và Vu Hồng Nguyên sắp đến nơi, : “Lần là nhờ cả Lê Dạng. Em thuận lợi dẫn tinh nhập thể trong kỳ nghỉ hè. dùng tinh thần cộng hưởng để truyền cho em một tinh kỹ đơn giản. Chính em giải quyết kẻ xâm nhập, bảo vệ các em.”
Phương Sở Vân và Vu Hồng Nguyên mà ngẩn cả , một lúc lâu gì.
Lâm Nguyệt Toa còn ngoài xử lý tình hình: “Nghỉ ngơi cho , đêm nay chắc là an .” Cô xoay khỏi lều.
Đám tín đồ tà giáo rút chạy, Lâm Nguyệt Toa cũng cho đuổi theo. Nhiệm vụ của họ là hộ tống học sinh, thể bỏ bê cái chính.
Thành viên Vệ Binh Thành gửi tin tức về Hoàng Thành, bên đó cử vây quét.
Phân bộ Hàng Tinh Giáo ở Hoàng Thành dốc bộ lực lượng, nếu thể tóm gọn bọn chúng đường thì thể sẽ diệt sạch.
Lâm Nguyệt Toa kiểm tra t·hi t·hể của Ảnh Nhân, thấy hai Tinh khiếu ảm đạm trong cơ thể , xác định cảnh giới: “Nhất phẩm cấp thấp... Chắc là vô tình tinh kỹ cao cấp nào đó.”
Lâm Nguyệt Toa kiến thức rộng rãi, đương nhiên loại tinh kỹ ẩn nấp thở.
tinh kỹ của kẻ đột kích đúng là đủ đặc biệt, thể vượt hai đại cảnh giới mà qua mặt cô... Đáng tiếc, tinh kỹ hiếm như rơi tay tà giáo.
Trong lều.
Sau một hồi im lặng, Phương Sở Vân mở miệng: “Lê Dạng, cảm ơn .”
Vu Hồng Nguyên mắt đỏ hoe, gã trai to con giờ như đứa trẻ, cũng tội nghiệp lời cảm ơn Lê Dạng.
Lê Dạng vẫn còn sợ hãi, cô lắc đầu: “Không cần , kẻ đột kích đó là nhắm tớ, tớ chỉ tự vệ thôi. Người tớ cảm ơn là đội trưởng Lâm, may mà cô dạy tớ một tinh kỹ.”
Nếu Lâm Nguyệt Toa dạy cho cô chiêu “Quyền Bạo”, cô thật sự chắc giải quyết nguy cơ mà sứt mẻ gì.
Cô , Vu Hồng Nguyên cũng thả lỏng hơn, tò mò sáp : “Cậu là Chấp Tinh Giả ?”
Phương Sở Vân cà khịa : “Vô nghĩa!”
Vu Hồng Nguyên ngại ngùng: “Mình xem quyển 《Công pháp Chấp Tinh sơ cấp》 còn chẳng hiểu gì, mà Lê Dạng là Chấp Tinh Giả ... Khụ, bí quyết gì ?”
Phương Sở Vân : “Không bí quyết, chỉ tự học.”
Vu Hồng Nguyên bĩu môi: “Cậu cũng học ...”
“Ngộ tính của tớ bằng Lê Dạng, cũng chăm chỉ bằng .” Nói , Phương Sở Vân sang Lê Dạng, “Kỳ nghỉ hè , chắc chắn tốn nhiều thời gian để tu luyện 《Công pháp Chấp Tinh sơ cấp》 đúng ?”
Lê Dạng: “...” Biết đây, cô đúng là tốn nhiều thời gian (tuổi thọ), tính thì cũng nhiều kỳ nghỉ hè thật.
Phương Sở Vân khẳng định: “Là tớ lơ là, tớ sẽ cố gắng hơn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-30.html.]
Vu Hồng Nguyên mà trợn trắng mắt – cô mà còn lơ là, tính là cái gì, chơi thật sự cả kỳ nghỉ hè đấy! Ở chung với mấy "hiếu học" , áp lực quá lớn!
Vu Hồng Nguyên về chủ đề , lảng sang chuyện khác: “Đội trưởng Lâm truyền cho tinh kỹ gì thế? Trông ngầu thật!”
Lê Dạng : “Đội trưởng Lâm , tinh kỹ đó tên là ‘Quyền Bạo’.”
Vu Hồng Nguyên qua bao giờ, chỉ cảm thấy oách: “Khó học ? Đợi nhập học cũng học cái !”
Phương Sở Vân thì vỡ lẽ: “Ra là tinh kỹ cơ sở hệ Quyền.”
Lê Dạng khá tò mò về tinh kỹ, thấy Phương Sở Vân vẻ nhiều, cô cũng hỏi: “Còn tinh kỹ cơ sở khác ? Giữa các tinh kỹ phân biệt ưu nhược điểm ?”
Phương Sở Vân : “Đương nhiên là ! Tinh kỹ cơ sở thì thường đơn giản, dễ học, nhưng hiệu quả cũng đơn lẻ. Sau nhập học chúng chỉ cần tốn ít điểm công huân là đổi . tinh kỹ hiếm thì khó lắm.”
Lê Dạng khẽ động tâm tư: “Kẻ tà giáo giấu đội trưởng Lâm để đột kích chúng , là tinh kỹ hiếm ?”
Phương Sở Vân: “ , chắc chắn một tinh kỹ hiếm hệ ẩn nấp. Tinh kỹ đó cực kỳ lợi hại, thể tránh sự dò xét ý thức của Chấp Tinh Giả tam phẩm.”
Thì là , Lê Dạng hiểu thêm một chút về tinh kỹ "Tàng Ảnh".
Có thể tránh sự dò xét của tam phẩm, đúng là một tinh kỹ giữ mạng !
Vu Hồng Nguyên thò đầu sang hỏi: “Vậy tinh kỹ hiếm như thế thì lấy ở ?”
Phương Sở Vân: “Có nhiều cách, an nhất dĩ nhiên là dùng điểm công huân đổi trong trường, nhưng giá đắt.”
Vu Hồng Nguyên và Lê Dạng gần như đồng thanh: “Đắt cỡ nào?”
Phương Sở Vân dừng một chút: “Chị gái tớ năm ngoái dùng 500 điểm công huân để đổi một tinh kỹ hiếm.”
Vu Hồng Nguyên hiểu liền hỏi: “Một điểm công huân bằng bao nhiêu tiền Hoa Hạ?”
Phương Sở Vân bình thản: “Một vạn.”
Lê Dạng: “...”
Ngay cả ấm nhà giàu Vu Hồng Nguyên lúc cũng hình: “Hả?”
Năm trăm vạn Hoa Hạ tệ!
Trong phút chốc, nên tinh kỹ quá đắt, là chị gái Phương Sở Vân quá giàu, là nên than vãn về cái tỷ giá quy đổi khoa trương giữa công huân và tiền Hoa Hạ.
Lê Dạng nuốt nước bọt, hỏi nhỏ một câu: “Cậu thấy tinh kỹ của tên tà giáo đó... trị giá bao nhiêu điểm công huân?”
Phương Sở Vân chắc chắn: “Ít nhất 500 điểm.”
Lê Dạng: “!”
Giây phút , cô cảm thấy hệ thống trường sinh đúng là... thật.
Tuy độc miệng, giả c·hết, còn "trở chứng"... nhưng chỉ cần bốn năm giúp cô học một tinh kỹ trị giá 500 vạn...
Hệ thống trường sinh, Lê Dạng chính thức tuyên bố ngươi là hệ thống !
Vu Hồng Nguyên líu lưỡi: “Đáng tiếc tên tà giáo đó c·hết, tinh kỹ cũng mất theo.”
Phương Sở Vân: “Hết cách, loại tinh kỹ hiếm phần lớn là thể truyền thừa. Hắn dù sống cũng thể truyền cho khác.”
Lê Dạng hỏi: “Vậy tinh kỹ hiếm trong trường học lấy từ ? Tại thể dùng điểm công huân đổi?”
Phương Sở Vân ậm ừ một lúc mới : “Đại bộ phận tinh kỹ hiếm đều đến từ ‘Tinh Giới’... Về Tinh Giới, ba và chị tớ cũng nhiều với tớ. Chúng nhập học sẽ từ từ tìm hiểu.”
“Tinh Giới ...” Vu Hồng Nguyên chút ao ước, “Ra là ở đó cũng là nguy hiểm.”
Phương Sở Vân: “Vô nghĩa, nguy hiểm lúc nào cũng kèm với cơ hội.”
Ba trò chuyện một lúc, ai cũng thấy mệt, đặc biệt là Lê Dạng, khi tiêu hao quá độ sức mạnh "ánh ", cô sớm ở trạng thái kiệt sức.
Phương Sở Vân với Lê Dạng: “Cậu mau dùng ‘Cố Khiếu Đan’ mở Tinh khiếu thứ ba . Cậu g·iết đối thủ cùng cấp, đây là thời cơ đột phá nhất, đừng lãng phí thời gian quý báu .”
Lê Dạng gật đầu: “Tớ thử xem.”
Cô đang định nhắm mắt thì nhớ một chuyện, sang hỏi Phương Sở Vân: “Cậu giá thị trường của ‘Cố Khiếu Đan’ ?”
Phương Sở Vân dừng một chút: “Chắc cũng 10 điểm công huân, đắt.”
Lê Dạng: “...” Mười vạn khối đúng , đúng là đắt chút nào.
Lê Dạng nhắm mắt minh tưởng, Phương Sở Vân và Vu Hồng Nguyên cũng phiền cô nữa.
Cả hai cũng lôi quyển 《Công pháp Chấp Tinh sơ cấp》 , chuẩn học hành chăm chỉ, đặc biệt là Phương Sở Vân. Sau vụ đột kích tối nay, cô cũng vỡ nhiều điều, tranh thủ thời gian cố gắng thêm, thể thuận lợi dẫn tinh nhập thể!
Lê Dạng như đang minh tưởng, thực là đang xem giao diện hệ thống.
Tên: Lê Dạng
Tuổi thọ: 2 năm / 100 năm
Cơ thể: 200
Tinh thần: 200
Tinh khiếu: 3 ( 1% )
Công pháp: Công pháp Chấp Tinh sơ cấp ( 100% )
Đan dược: Dẫn Tinh Đan ( Có thể nâng cấp ) | Cố Khiếu Đan ( Có thể nâng cấp )
Tinh kỹ: Quyền Bạo ( 100% ) | Tàng Ảnh ( Nhất giai 1% )
Ghi chú 1: Tuổi thọ còn 2 năm, vui lòng thu hoạch cây cối sớm nhất...
Ghi chú 2: Dẫn Tinh Đan và Cố Khiếu Đan quá nhiều tạp chất...
Ghi chú 3: Tinh kỹ - Tàng Ảnh độ thuần thục cực thấp, vui lòng tiêu hao tuổi thọ...
Lê Dạng chằm chằm chỗ Tinh khiếu, lẩm bẩm trong lòng: "Mình... đột phá ?"