Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-11-26 14:37:55
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con trâu lớn quỳ sụp xuống cái "bùm" , chính là bố của Ngưu Nhị.
Gia đình Tiểu Ngưu may mắn thoát c.h.ế.t từ Thần Tích trở về. Vốn tưởng rằng cả nhà đoàn tụ là thể cuộc sống như xưa, nào ngờ khi về đến nơi thì chẳng còn cái gì nữa.
Thần Tích mở hơn nửa tháng. Tuy thời gian giữa hai biên giới chút chênh lệch, nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận . Tính theo thời gian ở chủ thành Hoa Hạ, gia đình Tiểu Ngưu cũng chỉ mới rời mười ngày.
họ rằng, mười ngày qua khu Đông long trời lở đất.
Kính Trúc Hầu giao nộp chìa khóa Tự Nhiên Các. Hành động chỉ là giao quyền lực, mà còn là tuyên bố với bên ngoài rằng: Bộ Tinh Thần sẽ rút khỏi khu Đông, còn bảo hộ nơi nữa.
Cư dân nội thành khu Đông tạm thời vẫn tiếc của, bán tháo nhà cửa. Một là vì bất động sản đắt đỏ, họ tiếc bán giá thấp; hai là họ đang đ.á.n.h cược, cược rằng Kính Trúc Hầu sẽ thực sự giao Tự Nhiên Các .
Đa phần đều suy nghĩ giống Hà Tùng. Kính Trúc Hầu như giao chìa khóa, thực chất là đợi Lê Dạng cầu xin ông . Ở địa vị như Kính Trúc Hầu, việc gì cũng chú trọng cái gọi là "danh chính ngôn thuận", dù cho cái danh đó là do ép buộc mà .
Tuy nhiên, ở ngoại thành thì bình tĩnh như dân nội thành. Họ vốn để đ.á.n.h cược.
Đất ngoại thành rẻ, tính định cực thấp. Dù Chấp Tinh Giả của Tinh Thần Bộ che chở khu Đông, nhưng thi thoảng thú triều hung hãn ập tới, ngoại thành vẫn vạ lây.
Cho nên, nhóm Chấp Tinh Giả nghề cho thuê đất ở ngoại thành hành động dứt khoát hơn nhiều so với nội thành, họ cũng hiểu rõ cách lẩn tránh rủi ro hơn.
Vừa tin chìa khóa Tự Nhiên Các giao , đám Chấp Tinh Giả ngoại thành liền bắt đầu điên cuồng thu gom tài sản, tranh thủ thời gian di dời địa bàn.
Họ thì nhẹ nhàng, nhưng khổ cho tộc Trâu Cày đang lụng vất vả ở đây.
Tộc Trâu Cày đất riêng. Họ thuê đất của các Chấp Tinh Giả để canh tác, mỗi năm nộp một khoản tiền thuê lớn. Khi đám chủ đất ở ngoại thành khu Đông rút lui, đương nhiên họ cũng thu hồi đất đai cho thuê.
Nếu gia đình Tiểu Ngưu cuốn Thần Tích, lẽ họ còn kịp thu hoạch đợt nông sản cuối cùng. Khi đó dù mất đất, họ vẫn còn chút tài sản để tìm cách chuyển sang khu khác.
xui xẻo là cả nhà họ đều cuốn . Những chủ đất cứ nghĩ họ c.h.ế.t trong Thần Tích, nên trực tiếp gặt sạch nông sản chín rút khỏi ngoại thành khu Đông.
Tộc Trâu Cày là dị tộc. Muốn an cư ở chủ thành Hoa Hạ, họ cần thẻ căn cước tạm thời. Mà cái thẻ do cho thuê đất cấp.
Giờ đất thu hồi, thẻ căn cước của gia đình Tiểu Ngưu cũng mất hiệu lực. Không thẻ, họ chỉ phép lưu tối đa ba ngày. Hết thời gian, họ bắt buộc rời khỏi chủ thành Hoa Hạ.
Với năng lực của họ, bước Tinh Giới chẳng khác nào mồi cho thú dữ.
Thế nên gia đình Tiểu Ngưu cuống cuồng cả lên, chỉ nhanh chóng cầu xin các vị đại nhân ở nội thành xem ai chịu thu lưu họ .
Bố Ngưu quỳ sụp xuống. Mẹ Ngưu cũng theo. Hai con trâu lớn điên cuồng dập đầu mặt nhóm Lê Dạng và Phong Nhất Kiều, chỉ mong họ thể nhận nuôi lũ trẻ.
Lê Dạng liếc mắt một cái là thấy ngay Ngưu Nhị.
Ngưu Nhị cũng thấy cô, nhóc há miệng, lắp bắp nửa ngày: "Đại đại đại... Đệ."
Cậu gọi quen miệng . Giờ gọi "Đại " còn thuận mồm hơn gọi đại nhân.
Bên cạnh Ngưu Nhị còn ba chú trâu con khác.
Dáng cao cao chắc là chị cả, tức là Ngưu Đại. Hai đứa thấp hơn là các em của Ngưu Nhị – bé Ngưu Tam "hàng thật" và bé út Ngưu Tứ.
Ngưu Tứ trông đáng yêu, chỉ tầm bốn năm tuổi, đôi mắt trâu tròn xoe đảo quanh, vẫn hiểu chuyện gì đang xảy , chỉ tò mò nhóm Lê Dạng.
Ngưu Đại phản ứng nhanh, túm lấy Ngưu Nhị mắng: "Nhị , vô lễ với đại nhân nội thành!"
Ngưu Nhị lắp bắp giải thích: "Chị! Cô chính là... chính là..."
Lê Dạng sải bước tiến lên, thiết nắm tay Ngưu Nhị, : "Anh Hai, cuối cùng cũng tìm ."
Bố Ngưu đang quỳ dập đầu: "???"
Ngưu Đại cũng ngơ ngác.
Ngưu Tam nhỏ hơn Ngưu Nhị nhiều, chắc cũng xấp xỉ tuổi Ngưu Tứ, nghiêng đầu Lê Dạng hỏi: "Chị là Ngưu Tam giả mạo hả?"
Mặt Ngưu Nhị đỏ bừng, lắp bắp giải thích: "Ách, đại đại đại , đây là em ba của , nó tên là Ngưu Tam..."
Lê Dạng lúc đó chỉ thuận miệng bịa tên là Ngưu Tam, ngờ một bé Ngưu Tam thật.
Cũng đáng yêu phết!
Lê Dạng híp mắt : "Chị mượn tên của em, lát nữa sẽ cho em đồ ăn ngon."
Ngưu Tam mở to đôi mắt trâu tròn vo: "Đồ gì ngon ạ?"
Lê Dạng nhớ khẩu vị của Ngưu Nhị, đáp: "Mầm cỏ non nhất!"
Ngưu Tam lập tức vỗ tay reo: "Hoan hô, em ăn mầm cỏ!"
Lê Dạng vội đỡ bố Ngưu đang quỳ dậy. Hai vợ chồng trâu vẫn còn ngơ ngác, hiểu chuyện gì đang xảy .
Sau khi đoàn tụ, họ cũng Ngưu Nhị kể về những trải nghiệm trong Thần Tích. chuyện cũ mới kể một nửa thì tai họa ập đến: Nhà mất !
Cả nhà cảm thấy như trời sập, còn tâm trí mà kể chuyện Thần Tích nữa. Tiếp đó họ chạy vạy khắp nơi tìm thu lưu, kết quả gặp những tộc nhân cũng đang lưu lạc.
Đám Chấp Tinh Giả ngoại thành khu Đông rút chạy quá gấp, chẳng ai thèm quan tâm đến đám tộc Trâu Cày chỉ ruộng . Đối với họ, ruộng là cái nghề kiếm ít tiền nhất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-204.html.]
Nhóm tộc nhân Trâu Cày liên tục gặp trắc trở, lòng nguội lạnh. Không ngờ đụng mặt Lê Dạng ngay tại đây.
Tộc Trâu Cày vốn giỏi chiến đấu, dù lên đến Tứ phẩm cảnh thì cũng chỉ thức tỉnh năng lực liên quan đến trồng trọt. Đừng đến Ngưu Tam, Ngưu Tứ còn nhỏ, ngay cả Ngưu Đại và Ngưu Nhị cũng khó sống sót trong Tinh Giới.
Tộc còn giới hạn cảnh giới, cao nhất cũng chỉ lên Ngũ phẩm. Không sinh vật Tinh Giới nào cũng thể thăng cấp lên Đại Tông Sư. Đây cũng là lý do tại những biên giới nhỏ thôn tính.
Cuối cùng Lê Dạng cũng hỏi rõ tình cảnh của gia đình Tiểu Ngưu. May , khó khăn của đàn trâu đối với cô chẳng là vấn đề gì cả!
Lê Dạng lập tức : "Chúng đang thiếu nhân lực, tới giúp chúng ruộng ?"
Bố Ngưu xong thì sững sờ. Ngưu Đại cũng dám tin tai .
Chỉ Ngưu Nhị là rưng rưng nước mắt : "Đại đại đại , cảm ơn !"
Hai bé trâu nhỏ thì vỗ cái chân trâu hóa hình reo lên: "Mầm cỏ non, tuyệt quá tuyệt quá!"
Lê Dạng sang với Phong Nhất Kiều: "Sư , phiền tra xem thế nào cấp thẻ căn cước tạm thời cho họ."
Ngưu Đại vẻ là cẩn thận nhất nhà, cô bé khẽ hỏi: "Các ngài là đại nhân của Tinh Thần Bộ ?"
Lê Dạng lắc đầu: "Chúng là sinh viên nghiệp của Tự Nhiên Các."
Nghe thấy ba chữ "Tự Nhiên Các", sắc mặt bố Ngưu đổi hẳn, bất ngờ quỳ rụp xuống cái "bùm".
Lê Dạng kinh ngạc đưa tay đỡ, bố Ngưu òa nức nở: "Đại nhân, cuối cùng các ngài cũng trở , các ngài trở !"
Ngưu Nhị còn nhỏ, khi sinh thì Tự Nhiên Các mai danh ẩn tích. Ngưu Đại lớn hơn một chút, hồi bé cũng từng bố kể.
Tộc Trâu Cày của họ từng như thế . Dưới sự dẫn dắt của các đại nhân hệ Tự Nhiên, họ từng cuộc sống sung túc an nhàn. giờ đây, tất cả chỉ là giấc mộng mất.
Ngay cả bố Ngưu, khi sinh Ngưu Nhị cũng còn nhắc đến các đại nhân hệ Tự Nhiên nữa. Vì thế Ngưu Nhị rằng, tộc Trâu Cày của họ Chấp Tinh Giả hệ Tự Nhiên cứu và an trí ở ngoại thành khu Đông.
Lê Dạng càng , nhưng cô hỏi qua là hiểu ngay.
"Chúng chỉ là tân sinh viên hệ Tự Nhiên, nhiều chuyện về Tự Nhiên Các chúng rõ lắm." Lê Dạng giải thích phận tò mò hỏi: "Không hai vị tiền bối tộc Trâu Cày những gì?"
Tiếng gọi "tiền bối" của Lê Dạng bố Ngưu mềm nhũn cả đầu gối.
Bố Ngưu vội : "Đại nhân, tên Ngưu Hắc, thật dám nhận tiếng tiền bối của ngài!"
Mẹ Ngưu cũng tiếp lời: "Đại nhân, tên Ngưu Hồng... Cảm ơn ngài cứu thằng Hai nhà chúng ."
Lúc , Phong Nhất Kiều dùng thẻ phận tra cứu xong quy trình cấp thẻ tạm thời. Anh vội với Lê Dạng: "Việc khó, chúng thể cấp thẻ cho họ."
"Cấp thế nào?"
"Chấp Tinh Giả của Tự Nhiên Các quyền hạn đó!"
Lê Dạng dùng tinh thần lực cảm ứng thẻ phận của , quả nhiên thấy chức năng liên quan.
Quyền lực của Tự Nhiên Các ở khu Đông lớn. Đừng thấy bất động sản khu Đông thuộc về Tự Nhiên Các, nhưng đất đai ở ngoại thành khu Đông thuộc quyền sở hữu của họ.
Đất ngoại thành và nội thành sự khác biệt lớn.
Đất nội thành giá trị cao, tranh đoạt kịch liệt, nhiều năm các thế lực đấu đá hình thành cục diện ai trả giá cao thì . đất ngoại thành thì khác, một là giá trị quá thấp, chẳng ai tranh giành mua bán; hai là ngoại thành ý nghĩa chiến lược quan trọng, khi thú triều tấn công, đây là vùng đệm thiết yếu.
Vì , đất ngoại thành của bốn khu lớn đều tư hữu hóa mà thuộc về Chiến Bộ tương ứng. Đương nhiên, khi chiến sự, tứ đại Chiến Bộ sẽ cho thuê đất ngoại thành.
Hiện giờ Kính Trúc Hầu giao chìa khóa cho Lê Dạng, các hợp đồng thuê đất mà Tinh Thần Bộ ký đó cũng mất hiệu lực theo. Dù mất hiệu lực thì cũng chẳng còn tác dụng gì, đám Chấp Tinh Giả ký hợp đồng với Tinh Thần Bộ đều bỏ chạy hết .
Trong lòng họ hiểu rõ mồn một: Mấy sinh viên hệ Tự Nhiên trăm phần trăm đỡ nổi thú triều. Ngoại thành chắc chắn sẽ thất thủ, họ việc gì lãng phí thời gian và tài nguyên ở đây!
Lê Dạng lượt cấp thẻ căn cước tạm thời cho từng thành viên gia đình nhà trâu. Đàn trâu lớn nhỏ rõ ràng đều thở phào nhẹ nhõm.
Thư Sách
Lê Dạng tiếp: " cần giúp trồng trọt, yên tâm, sẽ trả thù lao..."
Cô ngập ngừng một chút hỏi: "Trước đây một năm thu nhập bao nhiêu công huân?"
Ngưu Đại rành rọt đáp: "Nếu cả nhà chăm chỉ lụng, cuối năm khi nộp tiền thuê đất cho năm , chúng còn dư ít nhất 500 công huân."
Lê Dạng: "..."
Nếu ở biên giới Hoa Hạ, 500 công huân tương đương 5 triệu tệ Hoa Hạ, cũng gọi là khá giả. đến chủ thành , Lê Dạng nắm vật giá ở đây. Sức mua của 500 công huân , chắc chỉ bằng 500 nhân dân tệ ở kiếp của cô thôi!
500 công huân... Lại là cả nhà nỗ lực kiếm ... Gia đình Tiểu Ngưu sống thật dễ dàng.
Cũng may là họ chắc chi tiêu gì nhiều, công huân chắc chỉ dùng để mua Phá Cảnh Đan nhằm nâng cao cảnh giới.
Lê Dạng suy tính một chút : "Thế , cứ giúp ruộng trong 3 ngày tới, mỗi ngày trả cho mỗi 50 công huân tiền công."
Cả đám tộc Trâu Cày tại hiện trường: "!!!"
Họ tưởng nhầm, lắp bắp hỏi : "Là mỗi năm mỗi 50 công huân ạ?"
Lê Dạng: "..."
Hạ Bồ Đào lớn tiếng hô: "Là mỗi , mỗi ngày, 50 công huân!" Cậu cố ý chậm , gần như gằn từng chữ một.
Đàn trâu lớn nhỏ rõ mồn một, ai nấy đều rưng rưng nước mắt.
Phong Nhất Kiều bước lên giải thích thêm: "Ba ngày tình hình khá gấp, cần hỗ trợ cật lực, khối lượng công việc cũng lớn hơn, nên tiền lương cao một chút. Đợi ... ừm, qua ba ngày chúng sẽ thương lượng ."