Kinh ngạc, Trái Cây Của Tôi Toàn Là Thiên Tài Địa Bảo - Chương 345:--- Dấu hiệu thất bại của nước Triệu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:20:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai viên đan d.ư.ợ.c hiện diện, một luồng sinh khí vô cùng nồng đậm tức thì lan tỏa khắp bốn phía như triều dâng sóng cuộn. Ánh mắt Lan Vũ và Mục Thành lập tức luồng khí tức mạnh mẽ thu hút, cả hai há hốc mồm, gần như đồng thời kinh hô thất thanh: “Đây… rốt cuộc là thần đan diệu d.ư.ợ.c gì ?”

 

Mèo con Kute

Diệp Nhiễm vẫn trầm mặc , chút do dự bước tới, đặt hai viên đan d.ư.ợ.c trong tay riêng mặt Lan Vũ và Mục Thành, khẽ : “Hãy dùng , sẽ hộ pháp cho các ngươi.”

 

Lan Vũ và Mục Thành một cái, chỉ một ánh mắt giao , song phương tâm lĩnh thần hội. Mặc dù bọn họ chút gì về nhân vật thần bí khó lường mắt, nhưng xét từ luồng sinh khí mạnh mẽ và chân thật phát từ hai viên đan d.ư.ợ.c , tuyệt đối thể là giả. Hơn nữa, theo phán đoán của bọn họ, nếu Diệp Nhiễm thật sự là tu sĩ do Triệu quốc phái tới, thì căn bản cần thiết tiêu tốn loại đan d.ư.ợ.c vô cùng quý giá như để tính kế hai bọn họ vốn mất sức chiến đấu.

 

Nghĩ đến đây, tia nghi ngờ cuối cùng trong lòng hai cũng tan biến. Bọn họ còn chút do dự nào, cả hai cùng đưa tay nhận lấy đan d.ư.ợ.c Diệp Nhiễm đưa tới, đó đưa miệng.

 

Ngay khoảnh khắc đan d.ư.ợ.c trượt khoang miệng, Mục Thành và Lan Vũ chỉ cảm thấy một luồng d.ư.ợ.c lực hùng hậu và tinh thuần như dòng lũ cuộn trào mãnh liệt, nhanh chóng khuếch tán trong cơ thể bọn họ. Dược hiệu mạnh mẽ khiến bọn họ há hốc mồm kinh ngạc, trong lòng tràn ngập sự chấn động khó tin. Giờ phút , bọn họ tự thể nghiệm công hiệu kinh mà viên đan d.ư.ợ.c thần kỳ mang — nó thể thúc đẩy bản mệnh tinh huyết tái sinh! Năng lực nghịch thiên quả thực vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.

 

Ngay khi hai còn đang chìm đắm trong sự chấn động sâu sắc, chỉ thấy Diệp Nhiễm chút do dự vươn tay , trong nháy mắt, hai luồng sinh mệnh linh lực vô cùng tinh thuần trực tiếp phun trào từ lòng bàn tay , chuẩn xác sai một ly rơi xuống thể Mục Thành và Lan Vũ.

 

Mục Thành và Lan Vũ lập tức cảm thấy một luồng lực lượng ấm áp dịu dàng ngừng tuôn trong cơ thể, nội tạng vốn trọng thương do thiêu đốt bản mệnh tinh huyết bắt đầu khôi phục với tốc độ mắt thường thể thấy . Cùng lúc đó, từng giọt bản mệnh tinh huyết chứa đựng sinh cơ nồng đậm cũng nhanh chóng ngưng kết thành hình trong kinh mạch của bọn họ, dần dần hội tụ .

 

Sau một khắc đồng hồ, Mục Thành và Lan Vũ kinh ngạc phát hiện , chỉ khôi phục trạng thái đỉnh phong, mà ngay cả tu vi dường như cũng mơ hồ xuất hiện dấu hiệu sắp đột phá bình cảnh. Đối mặt với đại ân đại đức như , hai chút do dự, quỳ hai gối xuống đất, đồng thanh cung kính với Diệp Nhiễm: “Đa tạ ân nhân tay tương trợ! Chẳng ân nhân gì phân phó? Chỉ cần là chuyện trong khả năng của bọn , định sẽ vạn tử bất từ!”

 

Diệp Nhiễm khẽ , nhẹ nhàng phất tay : “Không cần hành đại lễ ; đó rõ, tay là nhận ủy thác của khác, thù lao xứng đáng cũng nhận đủ cả , nên cần các ngươi bận lòng vì chuyện nữa.”

 

Lời còn dứt, hình lóe lên, xoay bước một bước, trực tiếp chìm , chớp mắt biến mất vô ảnh vô tung, để Mục Thành và Lan Vũ hai .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-trai-cay-cua-toi-toan-la-thien-tai-dia-bao/chuong-345-dau-hieu-that-bai-cua-nuoc-trieu.html.]

“Đây… đây chẳng lẽ là Thuấn di ?” Hai mặt đầy kinh ngạc chằm chằm trong phòng, miệng há to, dường như thể nhét một quả trứng gà. Nếu giờ phút vẫn còn rõ ràng cảm nhận những biến hóa kỳ diệu xảy với bản , bọn họ gần như nghi ngờ rằng tất cả những gì trải qua chẳng qua chỉ là một giấc mộng hoang đường mà thôi.

 

Trong đầu Mục Thành tức thì nghĩ một khả năng, y bèn trực tiếp thấp giọng : “Chẳng lẽ là Nhược Hi cô nương cầu cứu vị tiền bối thần bí khó lường , là do vị tiền bối phái tới ?” Lan Vũ lập tức hạ giọng : “Câm miệng! Chúng đừng đoán bừa nữa, chôn việc trong lòng là .” Mục Thành , trong lòng chợt rùng , liền liên tục gật đầu, biểu thị hiểu rõ lợi hại trong đó.

 

Ngay đó, hai dừng trong mật thất một lát kìm nén sự kích động trong lòng, trực tiếp rời khỏi mật thất. Thân hình bọn họ lóe lên, hóa thành hai đạo lưu quang bay thẳng về hướng Bình Châu.

 

Diệp Nhiễm thấy Mục Thành và Lan Vũ như băng đuổi trăng bay vút , khóe môi khẽ nhếch lên, lộ một nụ khó nhận . Trong lòng rõ ràng, với việc hai vị gia nhập chiến cục, cục diện chiến trường nhanh sẽ xuất hiện biến hóa lớn. Thế là, Diệp Nhiễm hình lóe lên, nữa ẩn trong hư , tiếp tục quan sát trận chiến của Mạn Lộ và Hạ Phạn.

 

Mạn Lộ một lòng tìm sơ hở của Hạ Phạn từ đó một chiêu chế thắng, nhưng nếu nàng phát giác Triệu quốc định bại cục, ngay cả Triệu Thanh Phong trong chủ thành Triệu quốc đều gặp bất trắc, nàng cũng khả năng xuất hiện sơ hở.

 

Theo Lan Vũ và Mục Thành như hai đạo lưu tinh đột ngột giáng lâm chiến trường. Trong chớp mắt, khí bộ chiến trường đều trở nên ngưng trọng. Các tu sĩ cao giai của Triệu quốc vốn còn đ.á.n.h ngang ngửa với cao tầng Tề quốc, nhưng với sự gia nhập của Lan Vũ và Mục Thành, bọn họ tức thì rơi thế hạ phong.

 

Hạ Cảnh Phong ngay lập tức chú ý tới ảnh hai , trong lòng khỏi siết chặt. Ban đầu, y thấy hai khí thế hung hăng xông tới, còn tưởng rằng bọn họ chuẩn dốc lực, thiêu đốt bản mệnh tinh huyết cuối cùng của để liều c.h.ế.t một trận. Thế nhưng, ngay khi y định mở miệng khuyên Mục Thành và Lan Vũ đừng xông động như , nhạy bén phát hiện một tia khác thường. Y thể rõ ràng cảm nhận , Mục Thành và Lan Vũ cũng loại khí tức cuồng bạo do thiêu đốt bản mệnh tinh huyết mang .

 

“Kỳ lạ, theo lý thì với trạng thái đó của hai vị tiền bối, nếu nhờ sức mạnh của việc thiêu đốt bản mệnh tinh huyết, e rằng vượt qua Thanh Uyên đối với bọn họ cũng sẽ trở thành một vấn đề nan giải ?” Hạ Cảnh Phong khẽ nhíu mày, thầm suy nghĩ. Tuy nhiên, giờ phút cũng lúc để suy nghĩ sâu về vấn đề . Dù nữa, đối với Tề quốc mà , Mục Thành và Lan Vũ trở chiến trường nghi ngờ gì là tin cực lớn. Khi tình thế phát triển theo hướng lợi, hà tất lúc đào tận gốc rễ? Nghĩ đến đây, Hạ Cảnh Phong liền tạm gác nghi hoặc trong lòng, tâm ý đầu nhập trận chiến.

 

Chỉ thấy chiến trường, Mục Thành và Lan Vũ phối hợp ăn ý, như quỷ mị xuyên qua giữa địch trận. Mỗi tay của bọn họ đều như vạn lôi giáng xuống, khiến các tu sĩ cao giai của Triệu quốc kịp phòng . Chẳng bao lâu, tu sĩ Phản Hư của Triệu quốc liền xuất hiện thương vong, chiến trường, căn bản ai thể ngăn cản Mục Thành và Lan Vũ. Mất sự dẫn dắt và che chở của tu sĩ cao giai, những tu sĩ cấp thấp vốn sĩ khí thấp kém càng loạn thành một đoàn. Bọn họ kinh hoàng công thế như chẻ tre của Mục Thành và Lan Vũ, ào ào vứt bỏ vũ khí trong tay, chật vật chịu nổi tứ tán chạy trốn. Trong phút chốc, bộ chiến trường liền rơi một mảnh hỗn loạn.

 

Triệu Hoán trừng lớn hai mắt, mặt đều là vẻ mặt khó tin. Y từng nghĩ đến cục diện chiến trường chính diện sẽ xuất hiện thế yếu, nhưng ngờ thể trong thời gian ngắn như mà tan tác nhanh chóng, triệt để đến thế. Nhìn t.h.ả.m trạng binh bại như núi đổ mắt, Triệu Hoán chỉ cảm thấy một trận tuyệt vọng dâng lên trong lòng… Trở về thư các.

 

 

Loading...