Kinh ngạc, Trái Cây Của Tôi Toàn Là Thiên Tài Địa Bảo - Chương 339:--- Liên Tiếp Không Ngừng Cầu Cứu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:20:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đối với lượng tu sĩ cấp thấp của Tề Quốc, đừng Triệu Hoán ngờ tới tình huống , ngay cả Hạ Phạn và các cao tầng Tề Quốc khác cũng từng lường . Chỉ trong vỏn vẹn năm ngày, vô tu hành giả từ khắp Tề Quốc hẹn mà đến, thành Lâm An từ lâu chật ních , thậm chí bên ngoài cửa bắc thành còn đóng quân trải dài một đoạn xa.

 

Theo mệnh lệnh tấn công của Hạ Cảnh Phong ban , những tu sĩ như thủy triều dâng, vượt qua Thanh Uyên, sợ sống c.h.ế.t tấn công kết giới của Bình Châu. Khi kết giới vỡ nát, những tu sĩ trực tiếp tràn Bình Châu, giao chiến cùng tu sĩ Triệu Quốc.

 

Đối mặt với cục diện nghiêm trọng như thế, Triệu Hoán thầm suy tính trong lòng, định lập tức lệnh cho chủ thành Triệu Quốc và các châu phái thêm tu sĩ đến viện trợ. ngay khi y chuẩn phát tín hiệu cầu viện, liên tiếp nhận hàng chục đạo truyền tấn. Khi y thấy nội dung truyền tấn, khuôn mặt vốn còn khá trấn định lập tức biến sắc như gan heo, khó coi đến cực điểm, tựa như nuốt ruồi c.h.ế.t.

 

Triệu Hoán trong phòng, mày nhíu chặt, y phát hiện ngoài một thành viên quan trọng của hoàng thất gửi tin cầu cứu cho , cả thê và con cái của y cũng truyền đến tín hiệu cầu cứu khẩn cấp. Triệu Hoán lòng nóng như lửa đốt, chút do dự lấy một miếng ngọc bội trong suốt tinh xảo từ trong lòng. Miếng ngọc bội là truyền tấn ngọc bội y đặc biệt chuẩn tỉ mỉ cho đứa con trai út mà y yêu thương nhất, ngoài khả năng truyền tin, nó còn thể rõ ràng chiếu rọi cảnh tượng trong một phạm vi nhất định ở phía đối phương.

 

Khi y kích hoạt ngọc bội, gương mặt quen thuộc nhưng hoảng loạn của tiểu nhi tử Triệu Bích lập tức hiện lên mắt y. Triệu Bích thấy Triệu Hoán, nước mắt tuôn trào như lũ vỡ đê, y nức nở thét: “Phụ , mau đến cứu con, mau đến cứu con…”

 

Thế nhưng, Triệu Hoán còn kịp mở lời an ủi vài câu, mấy bóng nhanh chóng xúm bên cạnh Triệu Bích, líu lo kêu la, âm thanh hỗn loạn ồn ào, hiển nhiên đều là cầu cứu.

 

“Tất cả câm miệng cho !” Triệu Hoán nhẫn nhịn nổi, quát lớn một tiếng, đối phương mới chịu yên lặng.

 

Triệu Hoán hít sâu một , cố gắng bình lòng , đó vội vàng hỏi đứa con trai thứ năm vốn trầm hơn của y: “Lão Ngũ, trong thành rốt cuộc xảy chuyện gì? Sao hoảng loạn đến mức ?”

 

Năm nhi tử của Triệu Hoán lập tức trả lời câu hỏi của y, mà giật lấy ngọc bội, đến cửa sổ, trực tiếp chĩa ngọc bội lên bầu trời Triệu Quốc. Theo ánh sáng ngọc bội lóe lên, Triệu Hoán thể thấy rõ ràng, trung ngừng t.h.i t.h.ể tu sĩ Triệu Quốc rơi xuống, một tu sĩ thậm chí hóa thành mưa ánh sáng.

 

Triệu Hoán thấy , sắc mặt trắng bệch, thể tự chủ run rẩy, loạng choạng suýt nữa ngã quỵ xuống nền đất lạnh lẽo.

 

“Sao thế ? Rốt cuộc xảy chuyện gì? Vì khởi động hộ quốc đại trận?” Triệu Hoán trợn tròn mắt, đầy vẻ phẫn nộ chất vấn ngay lập tức, giọng y tràn ngập sự sốt ruột và tức giận.

 

Chỉ thấy năm nhi tử của Triệu Hoán thần sắc hoảng loạn vội vàng đáp: “Phụ đại nhân, hộ quốc đại trận hiểu vì đột nhiên gặp sự cố, thể khởi động bình thường; hơn nữa, bốn vị trận pháp đại sư trong thành liên tiếp c.h.é.m g.i.ế.c, ngay cả Tư Văn tỷ và Chung Chấn đại ca cũng may mắn bỏ mạng.”

 

“Cái gì?” Triệu Hoán ngờ, hai vị Hóa Thần hậu kỳ bảo vệ chủ thành đều bỏ mạng.

 

Năm nhi tử của y tiếp lời: “Hiện tại, chỉ còn Vô Duyên tiền bối đang khổ sở chống đỡ, chính là đang kịch chiến với vị cường giả Phản Hư thực lực khủng bố !”

 

Ngay lúc , giọng hoảng sợ tột độ của Triệu Bích vang lên: “Phụ , mau về ! Người đàn bà hung ác độc địa g.i.ế.c đến hướng hoàng cung , nếu về, chúng sẽ c.h.ế.t hết!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-trai-cay-cua-toi-toan-la-thien-tai-dia-bao/chuong-339-lien-tiep-khong-ngung-cau-cuu.html.]

Nghe tin tức , Triệu Hoán lòng nóng như lửa đốt, hận thể lập tức bay về chủ thành Triệu Quốc. Thế nhưng, y động , mấy bóng như điện xẹt nhanh chóng xuất hiện trong phòng.

 

“Bệ hạ, thần nhận tin tức khẩn cấp từ tiểu nữ, rằng chủ thành thất thủ, xin hỏi điều thật ?” Một trong đó mặt mày nặng nề, chút khách khí trực tiếp mở miệng hỏi.

 

Mà mấy khác cũng đều lộ vẻ lo lắng, ánh mắt chăm chú chằm chằm Triệu Hoán, dường như đang chờ y đưa một câu trả lời xác thực.

 

Triệu Hoán trong lòng rõ ràng, chuyện xảy trong chủ thành căn bản thể giấu giếm . Y hít sâu một , đó quả quyết : “Chư vị đến thật đúng lúc, tình hình hiện giờ vô cùng nguy cấp, chúng cùng về chủ thành, tiên giải trừ nguy cơ trong chủ thành hãy tiếp!”

 

Một trong đó mang theo vài phần lo lắng : “Thế nhưng… nơi đây đây? Số lượng tu sĩ Tề Quốc tham chiến quá nhiều, ít đột phá phòng tuyến của chúng , g.i.ế.c sâu trong Bình Châu .”

 

Triệu Hoán đương nhiên cục diện Bình Châu, nhưng trong thâm tâm y, Bình Châu căn bản thể so sánh với chủ thành Triệu Quốc, dù thì nhân của bọn họ lúc đều đang ở trong hoàng cung.

 

Thế là, Triệu Hoán dứt khoát đáp: “Đừng kinh hoảng! Những tu sĩ cấp thấp xông Bình Châu, cũng thể tạo nên sóng gió gì lớn; chỉ cần Mạn Lộ tiền bối thể thuận lợi đ.á.n.h bại Hạ Phạn, thắng lợi cuối cùng của cuộc chiến nhất định sẽ thuộc về chúng !”

 

Nói xong, Triệu Hoán ngừng một chút, bổ sung: “Hiện giờ chủ thành tình hình nguy cấp, thể chậm trễ, và các vị nhanh chóng về viện trợ!”

 

Những còn đều , bọn họ thấu hiểu lời Triệu Hoán sai, dù nhân của bọn họ đang ở thời khắc sinh tử tồn vong, mỗi giây phút trì hoãn đều thể khiến bọn họ mãi mãi âm dương cách biệt.

 

, một thoáng do dự, bọn họ đồng loạt gật đầu, biểu thị tán đồng quyết sách của Triệu Hoán.

 

Ngay đó, sự dẫn dắt của Triệu Hoán, một đoàn như gió cuốn điện xẹt, lao nhanh về một hướng. Không lâu , bọn họ đến một hồ nước gợn sóng lấp lánh. Triệu Hoán chút do dự nâng tay khẽ vung, chỉ thấy giữa hồ nước vốn tĩnh lặng như gương đột nhiên nổi lên một trận gợn sóng kịch liệt, ngay đó một xoáy nước khổng lồ xuất hiện giữa trung.

 

Thân hình Triệu Hoán lóe lên, chút do dự dẫn đầu nhảy vọt trong xoáy nước. Những phía thấy , cũng nhanh chóng theo, nối đuôi tiến . Chỉ trong chớp mắt, bóng dáng mấy biến mất sâu trong xoáy nước u tối, chỉ để từng vòng sóng nước dần dần lan rộng, chứng minh bọn họ từng đến nơi .

 

Mèo con Kute

Dưới hồ nước, biệt hữu động thiên, nơi đây ẩn giấu một đài truyền tống trận. Triệu Hoán cẩn thận từ trong lòng lấy tám viên cực phẩm linh thạch phát ánh sáng rực rỡ, đó chuẩn xác cắm chúng tám vị trí đặc biệt trận đài. Ngay khoảnh khắc viên linh thạch cuối cùng cắm , những phù văn vốn ảm đạm vô quang như thắp sáng, đột nhiên lóe lên ánh sáng chói mắt.

 

Ngay đó, Triệu Hoán chút do dự tế một cái đĩa tròn lấp lánh kim quang chói mắt, đặt nó chuẩn xác vị trí trung tâm của trận đài. Chỉ một tiếng “soạt” khẽ vang, một đạo kim quang chói mắt chợt xẹt qua, trong nháy mắt, trận đài liền xuất hiện một thông đạo gian u tối sâu thẳm.

 

......

 

 

Loading...