Kinh ngạc, Trái Cây Của Tôi Toàn Là Thiên Tài Địa Bảo - Chương 229:--- Ý Tưởng Bất Mưu Nhi Hợp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:11:49
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoạn đường Thất Thánh và Khương Nhược Hi cùng quả thực chút bức bách. Dù , bên cạnh Khương Nhược Hi bầu bạn, Thất Thánh hành sự đành vô cùng thận trọng, dám chút nào khoa trương. Dẫu dọc đường gặp hai chặn g.i.ế.c hung hiểm, y cũng chỉ đành cố nén cơn giận, chỉ phóng khí tức Hóa Thần cường đại của , nhờ đó dọa lui kẻ địch, chứ từng hạ sát thủ. Thế nhưng ngay giờ phút , khi Khương Nhược Hi nhắc đến việc đó, cơn giận bấy lâu kìm nén trong lòng Thất Thánh tức thì bùng lên. Chỉ thấy khóe môi y khẽ nhếch lên, lộ một nụ ranh mãnh, nhẹ giọng : “Thôi , nghĩ đường đường là thủ lĩnh Tà Mộng tổ chức, há thể dễ dàng nuốt trôi khẩu khí ? Đã chúng dám chặn g.i.ế.c chúng hai , chúng chẳng ngại gì mà lấy oán báo oán, san bằng hai cứ điểm của chúng, nghĩ bụng cũng chẳng tính là quá đáng nhỉ!”
Dứt lời, trong mắt Thất Thánh lóe lên một tia hàn quang. Phải rằng, là thủ lĩnh tổ chức sát thủ, Thất Thánh đối với việc truy tung và điều tra thể là quen thuộc đường nước bước. Chỉ cần cho y chút thời gian, y liền đủ mười phần chắc chắn thể tra chỗ ẩn náu của các cứ điểm mà Triệu quốc thiết lập tại Miên Châu.
Ngay lúc đó, tại một sơn cốc yên tĩnh ở Miên Châu, Hắc Hoàng bắt đầu dốc lực xung kích yêu thú tam giai. Lý Đại Chủy và Triệu Béo Tử hai rõ tầm quan trọng của đột phá , từ sớm cẩn thận khắc họa tầng tầng cấm chế phù văn xung quanh, tâm ý hộ pháp cho Hắc Hoàng.
Theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, quá trình đột phá của Hắc Hoàng tiến triển vô cùng thuận lợi. Khoảng nửa canh giờ , Lý Đại Chủy và Triệu Béo Tử bỗng nhiên cảm nhận một luồng khí tức cấp Kim Đan cường đại vô cùng như sóng dữ cuồn cuộn ngừng tỏa từ thể Hắc Hoàng. Không chỉ , chiếc sừng nhỏ nhọn vốn dĩ ẩn đầu Hắc Hoàng một nữa nhô , lấp lánh thứ ánh sáng thần bí và chói mắt. Tuy nhiên, ngay khi khí tức của Hắc Hoàng dần trở nên định, chiếc sừng nhỏ thần bí cũng theo đó mà biến mất tăm.
“Hắc Hoàng, chúc mừng ngươi!” Lý Đại Chủy và Triệu Béo Tử đồng thanh cất lời, nét mặt hớn hở chúc mừng Hắc Hoàng. Chỉ là khi họ nhanh chóng gần, tinh tường nhận trạng thái của Hắc Hoàng chút đúng. Định thần kỹ, chỉ thấy Hắc Hoàng nhắm chặt hai mắt, lẳng lặng xổm mặt đất, cứ như một pho tượng chút nhúc nhích, tựa hồ thời gian cũng đông cứng tại khoảnh khắc .
“Rốt cuộc là chuyện gì ?” Triệu Béo Tử đầy nghi hoặc lầm bầm một câu, ngay đó nhấc chân định bước tới xem xét kỹ lưỡng, nhưng kịp bước mấy bước Lý Đại Chủy nhanh tay nhanh mắt bên cạnh đưa tay cản .
“Đừng vội động nó, Hắc Hoàng bản thể là rồng trong truyền thuyết, thì ngay lúc , chừng nó đang trải qua một cuộc lột xác kinh tâm động phách đó!” Lý Đại Chủy với vẻ mặt nghiêm trọng.
Nghe thấy lời , Triệu Béo Tử tức khắc trợn tròn mắt, khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin, miệng há hốc thể nhét một quả trứng, lắp bắp : “Không... chứ, chẳng lẽ Hắc Hoàng thật sự tiến hóa thành một con thần long uy phong lẫm liệt ?”
Hai ôm ấp vài phần kỳ vọng, chớp mắt chằm chằm Hắc Hoàng, thời gian từng giây từng phút trôi qua, chỉ vỏn vẹn hai phút rưỡi , Hắc Hoàng bỗng nhiên “gâu” một tiếng, đột ngột mở mắt. Ngay đó là một tràng tiếng “gâu gâu gâu...” liên tiếp vang lên.
“Rốt cuộc xảy chuyện gì?” Hắc Hoàng liên tục sủa mấy tiếng, mới mơ hồ mà hỏi, dường như chẳng gì về những gì trải qua.
“Ta thề, đúng là uổng công kỳ vọng một phen, quả nhiên, ch.ó rốt cuộc vẫn là chó, thể thoắt cái biến thành rồng cao quý vô song chứ.” Triệu Béo Tử nhịn bĩu môi, lẩm bẩm một câu đầy mồm mép.
Quả nhiên, chỉ thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết tột cùng vang vọng khắp sơn cốc, cần nghĩ cũng chắc chắn là của Triệu Béo Tử. Nhất thời, trong sơn cốc náo nhiệt lạ thường, chỉ thấy hai , một ch.ó đang đùa giỡn ngừng, mất một lúc lâu, vở kịch hài mới lắng xuống.
Theo Hắc Hoàng mô tả sống động, ngay , nó tựa hồ đột nhiên rơi một gian thần bí đen kịt vô cùng, bốn phía tối đen như mực, mà dù sờ soạng thế nào cũng chạm tới bất cứ thứ gì. Thế nhưng, điều kỳ lạ là, mặc dù mắt một mảnh tối đen, nhưng nó thể rõ từng trận tiếng rồng ngâm trầm thấp hùng hồn ngừng vang vọng bên tai. Chẳng bao lâu , Hắc Hoàng liền khó hiểu mà thoát khỏi gian quỷ dị .
Nghe xong kinh nghiệm phi lý trí của Hắc Hoàng, Lý Đại Chủy và Triệu Béo Tử , suy nghĩ một lát đồng thanh : “Đây tuyệt đối là một chuyện đại hảo sự!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-trai-cay-cua-toi-toan-la-thien-tai-dia-bao/chuong-229-y-tuong-bat-muu-nhi-hop.html.]
Trong mắt họ, nếu một ngày Hắc Hoàng thật sự thể tận mắt chứng kiến bóng dáng chân long trong gian thần bí , chừng khoảnh khắc đó chính là thời điểm mấu chốt để nó thoát thai hoán cốt, hóa thành rồng.
Hắc Hoàng phân tích của hai lập tức vui mừng khôn xiết “gâu gâu” vài tiếng, đó mới vênh váo : “Ha ha, quả nhiên là thần long!”
Để ch.ó cắn, Triệu Béo Tử và Lý Đại Chủy thức thời mà phản bác Hắc Hoàng.
Chốc lát , Hắc Hoàng mới khôi phục trạng thái bình thường, : “Thôi , đừng lề mề nữa, hai ngươi mau mau động thủ khắc họa phù văn truyền tống , chúng lập tức đến Triệu quốc.”
“Được thôi!” Lý Đại Chủy và Triệu Béo Tử đồng thanh đáp, trông tràn đầy tự tin. Tuy rằng phù văn cấm chế mà hai họ khắc họa thể nhanh chóng và truyền tống đến nơi xa xôi như của Diệp Nhiễm, nhưng nếu chỉ là vượt qua một châu thì đối với họ cũng quá khó khăn.
Lý Đại Chủy và Triệu Béo Tử liếc , ngầm hiểu mà đồng thời điều động linh lực trong cơ thể, quanh tức thì hiện lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt. Họ đang định bắt tay khắc họa phù văn, Triệu Béo Tử như thể đột nhiên thứ gì đó đ.á.n.h trúng, vỗ mạnh trán, lớn tiếng : “Ai da da, Lão Lý, nãy chợt nghĩ một chuyện! Chúng chẳng đến Xích Hỏa Tông , lúc đó hình như mơ hồ thấy nhắc đến việc Xích Hỏa Tông dường như mối liên hệ nào đó với Triệu quốc thì !”
Lý Đại Chủy cũng thần sắc chấn động, vội vàng phụ họa : “Ngươi nhắc như thì mới nhớ , chỉ là chuyện cần bẩm báo tông môn nhỉ? Nếu tông môn tay, e rằng sẽ chẳng còn việc gì của Diệp Tiêu nữa!”
Triệu Béo Tử chậm rãi mở lời: “Ừm... theo thấy, chúng vẫn là đừng vội vàng bẩm báo tông môn; đợi khi Diệp Tiêu đến Cẩm Châu, hãy báo cho tông môn cũng muộn; vả theo suy đoán của , Diệp công tử thần thông quảng đại, đến lúc đó phân của nhất định cũng sẽ đến.”
Lý Đại Chủy gật đầu, bày tỏ tán đồng quan điểm của Triệu Béo Tử, tiếp: “Có lý, thì tạm thời án binh bất động. khi rời , tìm vài cứ điểm của Triệu quốc mà san bằng thì ? Đã Xích Hỏa Tông và Triệu quốc mối quan hệ trùng điệp như , thì tại Miên Châu , chắc hẳn các cứ điểm của Triệu quốc thiết lập cũng ít .”
Hắc Hoàng vẫn bên cạnh im lặng nãy giờ, lúc cũng nhe răng , lộ hàm răng nanh sắc bén, hưng phấn : “Ha ha, chủ ý tồi! Bổn Hoàng mới đột phá, lấy ám thám của Triệu quốc mà luyện tập chút.”
Dứt lời, ba , trong mắt lóe lên ánh sáng nôn nóng thử.
“Nếu như , đây sẽ vận chuyển Thần Toán Thiên Thư xem thể tính cứ điểm của Triệu quốc ở .”
Lý Đại Chủy xong, liền khoanh chân đất bắt đầu suy tính, đôi khi chuyện trùng hợp đến , ý tưởng của Lý Đại Chủy và đồng bọn, đúng lúc trùng khớp với Khương Nhược Hi và Thất Thánh.
Mèo con Kute
...