Hắn nhếch môi: "Sắc mặt cô Khương hôm nay ."
So với đầu tiên gặp cô, sự đổi vô cùng rõ rệt.
Cũng chỉ mới vài ngày.
Mà như biến thành một khác .
Vẻ bệnh tật mặt biến mất , cả trông thần thái rạng rỡ.
"Cảm ơn." Khương Nguyễn Nịnh đ.á.n.h giá đàn ông mặt từ xuống , chân thành khen ngợi, "Hôm nay Hoắc trông cũng tuyệt, chiếc áo sơ mi trắng mặc , khá đấy."
Người đàn ông mở một cúc áo sơ mi, để lộ xương quai xanh thấp thoáng, xương quai xanh còn một nốt ruồi son, trông thật... gợi cảm lạ lùng.
Khương Nguyễn Nịnh cũng nhịn thêm vài .
Hoắc Trầm ngẩn .
Trong mắt thiếu nữ toát vẻ tán thưởng chút che giấu, ánh mắt thản nhiên, vành tai Hoắc Trầm chợt nóng lên, tim đập nhanh hơn một nhịp một cách khó hiểu.
Hắn nhanh chóng dời mắt, xoay : "Cô Khương, lên xe ."
Lên xe , Khương Nguyễn Nịnh mới phát hiện trong xe ngoài tài xế còn một nữa.
Người phụ nữ mặc chiếc sườn xám màu trắng ngà, búi tóc kiểu cổ điển, tuy đeo trang sức gì nhưng khí chất quý phái quanh thì che giấu .
Hoắc Trầm giới thiệu: "Cô Khương, đây là ."
Sau đó giới thiệu với Cố Xu Hoa: "Mẹ, đây là cô Khương, bạn hiểu về huyền học mà con từng nhắc với , chính là cô ."
Khương Nguyễn Nịnh nghiêng đầu một cái.
Bạn bè?
Họ thành bạn bè từ bao giờ mà cô cũng nhỉ.
Khương Nguyễn Nịnh lên xe, Cố Xu Hoa liền lén quan sát cô qua kính chiếu hậu.
Thấy cùng con trai lên xe là một cô gái trẻ trung, xinh xắn, Cố Xu Hoa khỏi kinh ngạc, bất ngờ vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-92-ta-linh-khong-tam-thuong.html.]
thái độ của Cố Xu Hoa hề chậm trễ chút nào.
Bà mỉm : " là sóng xô sóng , đời giỏi hơn đời , quả nhiên là . Cô Khương trẻ hơn tưởng tượng nhiều, nhưng Yến Thư kể về bản lĩnh của cô, những đạo sĩ lớn tuổi cũng sánh bằng. Chuyện của Thư Đình nhà chúng , xin nhờ cậy cô."
Khương Nguyễn Nịnh cũng khiêm tốn, chỉ thản nhiên đáp: "Hoắc phu nhân khách khí , sẽ cố gắng hết sức."
Thái độ của cô ngược càng khiến Cố Xu Hoa yên tâm hơn.
Xưa nay cao nhân thực sự đều như .
Tính tình, bản chất thường lạnh lùng, kiêu ngạo hơn thường một chút.
Ngược những đạo sĩ bà tìm đến đây, thấy bà là khúm núm, xu nịnh đủ kiểu, khiến cảm thấy liên quan gì đến hai chữ cao nhân.
Đến bệnh viện.
Khương Nguyễn Nịnh càng đến gần phòng bệnh của Hoắc Thư Đình, càng cảm nhận luồng sát khí nồng nặc.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cô khỏi cau mày.
Sát khí nồng đậm như , chẳng lẽ Hoắc Thư Đình chọc lệ quỷ gì đó?
Đến ngoài phòng bệnh.
Đẩy cửa phòng , Khương Nguyễn Nịnh liền cảm thấy sát khí ập mặt.
Cả phòng bệnh mà tràn ngập một luồng sát khí dày đặc.
Trong cảnh khắc nghiệt như mà Hoắc Thư Đình vẫn còn sống, xem vật trừ tà của Mao Sơn quả thật là thánh vật, chẳng trách gia chủ nhà họ Hoắc trăm năm đích đến Mao Sơn cầu xin.
Nếu ngọc bội Mao Sơn bên , Hoắc Thư Đình e là sống nổi một ngày.
Khương Nguyễn Nịnh đến bên giường bệnh, Hoắc Thư Đình đang hôn mê.
Thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, cả toát t.ử khí nồng nặc, chỉ dựa miếng ngọc bội để duy trì một tàn.
"Cô Khương điều gì ?" Hoắc Trầm đến bên cạnh Khương Nguyễn Nịnh, thấy sắc mặt cô nghiêm trọng, tâm trạng cũng khỏi chùng xuống.
Khương Nguyễn Nịnh nheo mắt, quan sát thiếu nữ giường một lát thu hồi ánh mắt, : "Tà linh mà Hoắc tiểu thư gặp , e là giống bình thường."