"Nghe sợ quá mất, rốt cuộc tên g.i.ế.c biến thái nào ?"
Bà chủ siêu thị cũng con gái trạc tuổi ngoài hai mươi, bác Trương kẻ biến thái nhắm các cô gái trẻ, trong lòng khỏi lo lắng.
Khu Hoa Uyển gần khu bọn họ, hai khu chỉ cách một con đường.
Con gái và con rể của bác Trương mua nhà ở khu Hoa Uyển.
Nên Tần Phong cũng ngạc nhiên khi bác Trương chuyện , nhưng cục cảnh sát quy định, bất kể bác Trương , đều tiết lộ bất kỳ thông tin nào liên quan đến vụ án.
Tần Phong : "Bác Trương, xin bác, cục cảnh sát chúng cháu quy định, khi vụ án điều tra rõ ràng, chúng cháu phép bàn tán với ngoài."
Trên mặt bác Trương lộ vẻ thất vọng: "Cục cảnh sát các cháu cái quy định quái gì thế, cứ vẻ thần bí."
Tần Phong chút bất đắc dĩ nhưng cũng thêm gì.
Hắn sang bà chủ siêu thị với ánh mắt vẫn còn đầy lo lắng, suy nghĩ một chút thêm một câu: " lời nhắc nhở của bác Trương sai ạ, dạo nếu việc gì thì bác bảo em gái buổi tối hạn chế ngoài một ."
Mua xong giấm và kem.
Trên đường về nhà.
Tần Phong vẻ mặt thất thần, lúc lên cầu thang còn suýt bước hụt chân ngã.
May mà Tần Ngữ kịp thời đỡ lấy .
"Anh, thế?" Tần Ngữ sang trai, trong mắt đầy lo lắng, "Có đang nghĩ về vụ án bác Trương ? Vụ án khó giải quyết lắm ạ?"
Từ lúc ở siêu thị về, cô bé thấy Tần Phong vẻ tâm sự nặng nề, đây là đầu tiên Tần Ngữ thấy trai bất an vì một vụ án như .
Tần Phong vững , dừng bước, đầu cô em gái bên cạnh.
Hắn lấy từ trong túi lá bùa màu vàng: "Tiểu Ngữ, đây là bùa bình an trừ tà hộ , dạo yên lắm, em mang lá bùa theo ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-72-tang-bua-binh-an-cho-em-gai.html.]
Tần Ngữ sững sờ, chút kinh ngạc.
Cô bé hiểu trai .
Tần Phong là theo chủ nghĩa duy vật tuyệt đối, giờ bao giờ tin mấy thứ mê tín .
Trước cô bé chùa xin bùa bình an cho , đều càu nhàu bảo cô là sinh viên đại học danh tiếng mà còn tin mấy trò mê tín phong kiến, chê cô tốn tiền mua một đống giấy lộn vô dụng.
Giờ tặng bùa bình an cho cô ư?!
Tần Ngữ cảm thấy chuyện chẳng khác nào mặt trời mọc đằng tây, thật sự quá ngạc nhiên.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Anh, chùa xin đấy chứ?" Tần Ngữ nhận lấy, cúi đầu những nét chữ chu sa lá bùa, ảo giác mà cô bé thấy những nét chữ màu đỏ tỏa ánh sáng vàng nhạt.
Đến khi mở to mắt kỹ thì ánh sáng vàng đó biến mất.
Chắc là ảo giác thôi.
Giấy bùa thể phát sáng chứ.
Tần Ngữ cảm thấy lá bùa khác so với những lá bùa cô từng mua ở chùa, sờ chất liệu hơn nhiều, hơn nữa những nét bùa chú bằng chu sa bên "chính tông".
Những lá bùa cô mua, hình vẽ đều là in sẵn.
Còn lá bùa , thể là vẽ thủ công bằng chu sa.
"Không ." Tần Phong suy nghĩ một chút, cụ thể, chỉ bảo, "Em đừng quan tâm ở , tóm em cứ mang theo là ."
"Vâng ạ." Tần Ngữ gấp lá bùa , bỏ túi xách.
Cô bé cũng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Tần Phong lo lắng cho nên mua bùa bình an để cầu an tâm.