Cửa hàng rộng chừng hai mươi mét vuông chật ních .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Những hàng đầu đều giơ điện thoại lên video.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía ông chủ cửa hàng và Khương Nguyễn Nịnh, chỉ trỏ bàn tán.
Khương Nguyễn Nịnh hề để ý đến những ánh mắt và âm thanh xung quanh.
Cô ngước mắt lên, giọng nhạt, với nữ quỷ lưng Trần Thiết Trụ: "Trò đùa dai của cô thể dừng ở đây . Người và ma khác biệt, cô cứ tiếp tục ám ông như sẽ nguy hại đến tính mạng của ông đấy."
"Cô tự để giúp cô một tay?"
Trần Thiết Trụ mà da đầu tê dại.
Cô đang chuyện với ai?
Là đang với nữ quỷ ?
Đuổi ma cần phép các kiểu ?
Cô cứ bảo nữ quỷ là nữ quỷ sẽ ngoan ngoãn lời chắc.
Sau lưng Trần Thiết Trụ, nữ quỷ từ từ , tay chân bám chặt lấy ông , bò lên vai ông .
Tóc dài, váy trắng, mặt trắng bệch, con ngươi xám xịt, ánh mắt âm lãnh rợn về phía Khương Nguyễn Nịnh.
"Nhãi ranh, khuyên ngươi đừng lo chuyện bao đồng." Giọng nữ quỷ âm lãnh, "Ta còn chơi đủ , ngươi mà xen , xử lý cả ngươi luôn đấy."
Khương Nguyễn Nịnh liếc cô một cái, thu hồi ánh mắt, lấy từ trong túi một lá bùa màu vàng.
Cô lẩm bẩm niệm chú, ném lá bùa ngoài.
Tờ giấy vàng mỏng manh trong gian lặng gió bỗng bay vù về phía Trần Thiết Trụ, đó chỉ thấy một tiếng "xèo" chói tai, lá bùa bốc cháy phừng phực ngay mắt bao trong nháy mắt hóa thành tro tàn.
Nữ quỷ trúng đòn, đau đớn kêu lên một tiếng, linh lực của lá bùa hất văng ngoài.
Cùng lúc đó.
Trần Thiết Trụ cảm thấy nhẹ bẫng, luồng hàn khí thấu xương lưng dường như biến mất trong tích tắc, cơ thể ấm nhanh chóng. Đang mặc áo len dày mà vẫn thấy lạnh, giờ ông bắt đầu thấy nóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-65-bat-ma-tai-tran.html.]
Ông kinh ngạc mở to mắt.
Chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy.
Là chủ cửa hàng phong thủy, bình thường ông cũng mấy tiểu thuyết thần quái bắt ma, tro tàn lá bùa đất, ông khiếp sợ : "Đại sư, cái dán lên là bùa đuổi ma ?"
Khương Nguyễn Nịnh gật đầu: "Cô còn ông nữa."
Trần Thiết Trụ mừng rỡ.
Thảo nào cảm giác ẩm ướt dính dấp ông biến mất hẳn.
"Đại sư, cô lợi hại quá!" Trần Thiết Trụ nịnh nọt ngớt, "Một lá bùa là đ.á.n.h bay ma, đúng là đạo pháp cao thâm!"
Khương Nguyễn Nịnh lắc đầu: "Cô vẫn ."
"Cái gì?" Nụ mặt Trần Thiết Trụ cứng đờ, "Chưa á? Vậy cô đang ở ?"
Ông lập tức trốn lưng Khương Nguyễn Nịnh, căng thẳng dáo dác.
Giờ phút .
Thân hình nhỏ bé mảnh khảnh của thiếu nữ mặt mang đến cho ông cảm giác an cực lớn.
Khương Nguyễn Nịnh gì.
Cô nheo mắt, ngước về phía đám đông vây xem, trong tay đ.á.n.h một lá bùa nữa.
Lá bùa mang theo tiếng gió vù vù, bay thẳng về phía một bà thím mặc sườn xám đỏ ở hàng đầu.
Chỉ thấy sắc mặt bà thím đột ngột biến đổi, hình nhỏ thó gầy guộc bỗng nhiên chạy như bay về phía cửa với tốc độ vượt xa thường.
Mọi xung quanh đều c.h.ế.t lặng tốc độ của bà thím.
Bác Triệu cạnh bà thím há hốc mồm, kinh hô: "Sao tờ giấy bay thím Dương thế?"
"Rầm" một tiếng.
Ngay khoảnh khắc bà thím sắp lao khỏi cửa, ngón tay Khương Nguyễn Nịnh nhanh chóng bắt quyết, cánh cửa đang mở toang bỗng tự động đóng sầm .