Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 60: Bị vả mặt

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:31:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Nguyễn Nịnh gật đầu, lướt qua ông.

 

Đợi cô khỏi, Tần Phong lập tức cằn nhằn: "Vương đội trưởng, cô c.h.é.m gió bảo vụ án nữ sinh mất tích hôm qua là nhờ cô bói chỗ chôn mới phá án. Vừa cũng xem biên bản , vạch trần cô ngay tại chỗ?"

 

Vương An bước khỏi phòng thẩm vấn, nhàn nhạt : "Cô dối, đúng là cô bói vị trí đó."

 

Tần Phong khựng , suýt chút nữa đ.â.m sầm ông.

 

Vương An tiếp: "Cô thực sự chút bản lĩnh. Tuy tin huyền học, nhưng một việc quả thực khoa học thể giải thích nổi."

 

Tần Phong kinh ngạc tột độ.

 

Hắn ngờ một vốn luôn bài trừ mê tín dị đoan như Vương An những lời như .

 

"Cậu nhất nên theo lời cô , tối nay trông chừng em gái cẩn thận, đừng để con bé ngoài một ."

 

Vương An , nghiêm túc : "Nếu , rủi xảy chuyện gì thật, sẽ bỏ lỡ cơ hội duy nhất thể cứu con bé đấy."

 

Tần Phong gì nữa.

 

trong lòng vẫn giữ thái độ hoài nghi.

 

Dù Vương An vẻ khá tin tưởng cô gái thần bí đó, nhưng vẫn cảm thấy chuyện bói toán huyền học quá vô lý.

 

Nếu thực sự lợi hại đến mức bấm đốt ngón tay là tính hết chuyện, thì còn cần cảnh sát bọn họ gì nữa?

 

Sau cứ dựa huyền học mà phá án cho xong.

 

Vừa chuyện, hai tới cổng lớn cục cảnh sát.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Vương An , Tần Phong theo . Khi một chân định bước ngoài, bỗng nhớ đến lời Khương Nguyễn Nịnh : ấn đường đen, tai ương huyết quang.

 

Lại còn bảo sẽ xe đ.â.m ở cổng cục cảnh sát.

 

Hắn cảm thấy thật nực .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-60-bi-va-mat.html.]

Chẳng Vương An bảo cô bản lĩnh thật ? Vậy bây giờ chính là lúc chứng minh cô tài thật chỉ là kẻ khoác.

 

Tần Phong con đường vắng vẻ bên ngoài, trừ vài bộ thỉnh thoảng qua thì chẳng thấy bóng dáng chiếc xe nào.

 

Hắn khẩy, chân chút do dự bước ngoài.

 

Vừa định bước qua cổng lớn, bỗng thấy tiếng động cơ gầm rú ầm ĩ cùng tiếng hét thất thanh: "A, tránh tránh , mau tránh , kiểm soát xe!"

 

Tiếng hét hoảng loạn của đàn ông kèm theo một tiếng va chạm cực lớn im bặt.

 

Tần Phong vẫn giữ nguyên tư thế nhấc chân, cứng đờ .

 

Chỉ cách vài mét phía , một chiếc xe phân khối lớn đ.â.m sầm gốc cây, một nửa xe găm cây to, bánh xe vẫn còn tít.

 

Trên mặt đất loang lổ một vũng dầu máy đen ngòm.

 

Chủ xe lực quán tính hất văng xa, cả sấp mặt xuống đất bất động, sống c.h.ế.t .

 

Vương An mới qua chiếc xe đó cũng c.h.ế.t trân tại chỗ.

 

Nghĩ đến lời Khương Nguyễn Nịnh nhắc nhở Tần Phong cẩn thận t.a.i n.ạ.n xe cộ khi cổng, Vương An thót tim, bước nhanh đến bên cạnh Tần Phong.

 

Thấy Tần Phong vẫn lành lặn, ông mới thở phào nhẹ nhõm.

 

"Tiểu Tần, chứ?" Vương An vỗ vai Tần Phong.

 

Cơ thể Tần Phong run lên, mặt cắt còn giọt máu, yết hầu trượt lên xuống vài cái, chậm chạp đầu Vương An: "Vương đội trưởng, chiếc xe máy mất lái lao qua."

 

Nếu ngẩn vài giây ở cổng thì chắc chắn đ.â.m trúng .

 

Tốc độ xe nhanh như , nếu đâm, găm cây chính là .

 

Vương An bình tĩnh : "Giờ còn nghĩ cô hươu vượn nữa ?"

 

Tim Tần Phong đập thình thịch, giọng căng thẳng: "Cô bảo Tiểu Ngữ tối nay sẽ gặp nguy hiểm! Không , về trông chừng Tiểu Ngữ ngay, tuyệt đối thể để con bé rời khỏi tầm mắt !"

 

 

Loading...