"Hơn nữa bây giờ còn chuyện quan trọng hơn cần ." Giọng Vương An trầm xuống, "Vừa nhận tin báo, thêm một vụ án mạng tương tự xảy sân thượng."
"Phải lập tức đến hiện trường ngay."
Sắc mặt Tần Phong biến đổi: "Lại thêm một vụ án mạng tương tự ư?"
Vương An gật đầu, dường như e ngại điều gì đó, hạ thấp giọng: "Ra ngoài ."
Lúc Tần Phong mới nhớ Khương Nguyễn Nịnh vẫn còn đang ở trong phòng thẩm vấn.
Tâm trí lúc chẳng còn để việc lấy lời khai nữa.
Hắn vẫy tay với Khương Nguyễn Nịnh, định bước ngoài: "Khương tiểu thư, cô thể ."
ngay khoảnh khắc xoay , Khương Nguyễn Nịnh gọi giật : "Cảnh sát Tần, chờ một chút."
Tần Phong dừng bước, đầu cô, vẻ mặt chút nôn nóng: "Khương tiểu thư, hiện tại việc quan trọng , chuyện lời khai để khi về ."
"Chuyện cũng là chuyện quan trọng." Khương Nguyễn Nịnh dậy, ánh mắt sắc bén dừng khuôn mặt Tần Phong, ngập ngừng vài giây nghiêm túc , "Có một cô em gái, kém bốn tuổi, hiện đang học tại Đại học Giang Thành? Năm nay là sinh viên năm hai, chuyên ngành phát thanh truyền hình?"
Tần Phong ngẩn , mày nhíu , vẻ mặt vui: "Ai cho cô ? Hay cô ngóng từ ? Cô gì?"
"Không ai cho cả, cũng chẳng ngóng từ , là xem tướng mạo của mà tính ."
Khương Nguyễn Nịnh thẳng ánh mắt giận dữ của , né tránh, bình tĩnh : "Cảnh sát Tần, cha ly hôn từ sớm, cha theo phụ nữ khác đến nơi khác sinh sống, bỏ mặc hai em. Là vất vả cực nhọc nuôi nấng hai em nên ."
"Ba con nương tựa mà sống, tình cảm . Anh và em gái đều giỏi giang, một thi đậu ngành cảnh sát, một đỗ trường đại học danh tiếng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-58-vu-an-giet-nguoi-tren-san-thuong.html.]
"Hôm nay là sinh nhật em gái , chuẩn một bữa tối thịnh soạn, tối nay hai em đều sẽ về nhà ăn cơm. Nếu gì bất ngờ xảy , cả nhà ba tối nay lẽ sẽ một buổi tối vô cùng ấm áp và hạnh phúc."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tần Phong nhíu chặt mày: "Rốt cuộc cô cái gì?"
Vương An sắp bước khỏi phòng thẩm vấn cũng dừng bước.
Khương Nguyễn Nịnh bằng ánh mắt bình tĩnh, từng câu từng chữ thốt với ngữ khí vô cùng nghiêm túc: "Em gái sinh ngày rằm tháng bảy âm lịch, cũng chính là ngày Tết Trung Nguyên (rằm tháng 7), còn sinh giờ âm."
"Thể chất đặc biệt của cô bé kẻ dã tâm nhắm tới."
"Tối nay khi về nhà, lúc 12 giờ đêm, cô bé sẽ dẫn dụ lên sân thượng. Cô bé sẽ dùng d.a.o c.ắ.t c.ổ tay , dùng m.á.u vẽ một trận pháp phù chú, trận pháp đó sẽ hút cạn m.á.u của cô bé. Cuối cùng cô bé sẽ c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều."
Cơn giận kìm nén của Tần Phong suýt chút nữa bùng phát.
Hắn nghiến răng: "Khương tiểu thư, xin cô đừng hươu vượn. Nếu cô còn dám trù ẻo nhà như , sẽ khách sáo với cô ."
Nếu luôn khắc ghi phận cảnh sát nhân dân, hơn nữa đối phương là một cô gái nhỏ trạc tuổi em gái , lẽ đ.ấ.m cho cô một cú .
Người thương yêu nhất chính là em gái.
Giờ tự nhiên nguyền rủa như , thể nhịn .
Ngược , Vương An khi những lời của Khương Nguyễn Nịnh, trong đáy mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc.
Khương Nguyễn Nịnh chậm rãi bước đến mặt Tần Phong.
Cô chút sợ hãi đón nhận đôi mắt đen đang rực lửa giận của : "Những vụ án mạng các nhắc đến, đều xảy sân thượng, thời gian t.ử vong đều lúc 12 giờ đêm ?"