Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 514: Anh ấy thực sự sẽ chết cùng cô

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:59:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Trầm như đang dùng hết sức lực để ôm cô.

 

Cánh tay dùng sức đến mức gần như bẻ gãy eo cô.

 

Siết chặt khiến cô chút khó thở.

 

"Hoắc... Hoắc Trầm." Khương Nguyễn Nịnh hít sâu một , nhẹ nhàng gỡ tay , "Thả lỏng một chút , em về , em sẽ nữa , đừng ôm chặt quá."

 

"Khụ, nới lỏng chút, cho em thở cái ."

 

Cơ thể Hoắc Trầm cứng , cánh tay nới lỏng một chút.

 

vẫn ôm chặt lấy cô, cằm tựa lên đỉnh đầu cô, hít sâu vài , tham lam ngửi mùi hương thanh mát vương tóc cô.

 

Mãi đến giờ phút .

 

Đem ôm chắc trong lòng.

 

Hoắc Trầm mới thực sự tin rằng cô trở về.

 

Cơ thể cô ấm áp.

 

Xúc cảm chân thực đến thế.

 

Anh còn thể cảm nhận trái tim tràn trề sức sống của cô đang đập từng nhịp.

 

Lần , rốt cuộc còn là mơ nữa.

 

Cũng còn là ảo giác của .

 

Nịnh Nịnh của , cuối cùng cũng về bên cạnh .

 

Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy Hoắc Trầm trở nên chút bất bình thường.

 

Biểu hiện cụ thể là, hiện tại gần như như hình với bóng theo cô.

 

Bất kể cô gì.

 

Bất kể cô .

 

Anh đều bám sát ngay phía .

 

Ngay cả khi cô vệ sinh...

 

Anh cũng canh bên ngoài, rời nửa bước, mãi cho đến khi cô .

 

Trước như .

 

Trước dù hai ở cùng cũng vẫn sẽ gian riêng, ngoài những lúc ăn cơm âu yếm thì thời gian còn đều là việc ai nấy .

 

Không quấy rầy lẫn .

 

Cô đương nhiên , trở nên như là vì thiếu cảm giác an .

 

Anh sợ cô đột nhiên biến mất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-514-anh-ay-thuc-su-se-chet-cung-co.html.]

Một biến mất là 5 năm, hoặc thể lâu hơn.

 

Khương Nguyễn Nịnh từ phòng tắm bước .

 

Thấy Hoắc Trầm bên ngoài, cô bất đắc dĩ buồn : "Em tắm cả tiếng đồng hồ, ngoài cả tiếng đấy chứ?"

 

Hoắc Trầm bước tới, dang tay ôm cô lòng, nhận lấy khăn tắm từ tay cô để lau tóc cho cô.

 

Giọng trầm thấp đáp một chữ: "Ừ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Khương Nguyễn Nịnh: "..."

 

Thật là bó tay.

 

"Sợ em biến mất đến thế ?"

 

"Ừ, sợ." Hoắc Trầm phủ nhận, cúi đầu, đôi mắt đen thẫm cô chăm chú, "Nịnh Nịnh, nếu em đột nhiên rời bỏ , sẽ thế nào nữa."

 

Khương Nguyễn Nịnh đối diện với đôi mắt đen thâm tình của , nghĩ đến những lời Thiên Đạo với cô, tim cô khỏi thắt . Im lặng vài giây, cô như đùa: "Hoắc Trầm, nếu em c.h.ế.t, sẽ thế nào?"

 

Lời dứt, cô cảm nhận bàn tay đang lau tóc cho cứng đờ trong tích tắc.

 

Lực đạo rơi đỉnh đầu cô cũng nặng thêm vài phần.

 

"Em đùa thôi..." Khương Nguyễn Nịnh thấy sắc mặt lắm, đang định bảo chỉ là đùa, bảo đừng tưởng thật.

 

giây tiếp theo, đầu vang lên tiếng khẽ: "Nịnh Nịnh, nếu ngày đó, sẽ xuống đó cùng em."

 

Khương Nguyễn Nịnh kinh ngạc ngẩng đầu.

 

Đôi mắt đen thâm thúy của Hoắc Trầm bình tĩnh cô, trong mắt mang theo sự quyết tâm kiên định.

 

Trái tim Khương Nguyễn Nịnh rung động dữ dội.

 

, Hoắc Trầm thật.

 

Nếu cô c.h.ế.t .

 

Anh thực sự sẽ theo cô.

 

Khương Nguyễn Nịnh bỗng nhiên nhận .

 

thể c.h.ế.t.

 

Cho dù cô màng đến sinh t.ử của bản , nguyện ý hy sinh vì thiên hạ chúng sinh.

 

cô để ý đến Hoắc Trầm.

 

Hoắc Trầm c.h.ế.t.

 

Cho nên, cô sẽ theo lời Thiên Đạo .

 

Thiên hạ chúng sinh quan trọng.

 

Hoắc Trầm càng quan trọng hơn.

 

 

Loading...