Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 507: Cô ấy thực sự đã biến mất 5 năm

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:59:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng Khương Nguyễn Nịnh quen.

 

Là giọng của Nghiêm Minh, trợ lý của Hoắc Trầm.

 

đầu , quả nhiên thấy Nghiêm Minh đang ngay phía . Biểu cảm mặt dường như cực kỳ kinh ngạc, sững sờ chằm chằm cô vài giây mới bước nhanh về phía cô.

 

Khi đến gần.

 

Nghiêm Minh vẫn giữ vẻ mặt thể tin nổi, ánh mắt dán chặt cô, mang theo sự dò xét và chắc chắn, đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân một lượt kỹ càng.

 

Khi mở miệng, giọng điệu đầy vui mừng: "Cô Khương, thật sự là cô . Cô về, cuối cùng cô cũng về."

 

Khương Nguyễn Nịnh với vẻ khó hiểu.

 

Cô cũng chỉ mới rời một tiếng đồng hồ thôi mà.

 

Phản ứng của Nghiêm Minh thái quá ?

 

Chẳng lẽ trong một giờ cô vắng mặt, xảy chuyện gì mà cô ?

 

"Đương nhiên là ." Khương Nguyễn Nịnh Nghiêm Minh, bỗng cảm thấy hình như gì đó khác khác, nhưng cụ thể khác ở thì cô .

 

Trông vẻ chững chạc hơn nhiều.

 

Hình như già hơn một chút.

 

Gần đây Hoắc thị nhận một dự án lớn, Hoắc Trầm coi trọng việc , nhân viên Hoắc thị từ xuống mấy ngày nay đều tăng ca.

 

Chắc là thức đêm nhiều nên tiều tụy .

 

"Trợ lý Nghiêm, thấy mà cứ như thấy chuyện lạ thế?" Khương Nguyễn Nịnh nhếch môi đùa, "Cứ như là gặp một mất tích lâu, thậm chí là tuyên bố t.ử vong đột nhiên sống ."

 

"Chúng nhiều lắm cũng chỉ mấy ngày gặp thôi mà, cần quá lên thế ?"

 

Nghiêm Minh trố mắt: "Mấy ngày gặp? Cô Khương, cô đang ? Rõ ràng chúng 5 năm gặp ."

 

"Cô mất tích suốt 5 năm."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-507-co-ay-thuc-su-da-bien-mat-5-nam.html.]

"Trong 5 năm , Hoắc tổng huy động tất cả tài nguyên và thế lực trong tay, tìm kiếm cô phạm vi thế giới. Cô Khương, rốt cuộc cô ? Cô Hoắc tổng nhớ mong và lo lắng cho cô đến thế nào ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh kinh ngạc đến ngây .

 

Cô tưởng nhầm: "Nghiêm Minh, mất tích bao lâu?"

 

"5 năm." Hốc mắt Nghiêm Minh đỏ hoe, "Cô Khương, 5 năm , thấy cô một tia sét đ.á.n.h trúng ngay cửa cục cảnh sát, đó liền biến mất."

 

"Hoắc tổng phát điên tìm cô khắp nơi."

 

"Sau khi cô , ngài còn ốm một trận thập t.ử nhất sinh."

 

"Chúng đều tưởng rằng cô tia sét đó đ.á.n.h tan xác , sẽ bao giờ nữa." Nghiêm Minh đưa tay tháo kính, lau khóe mắt đỏ lên, "Mọi đều đau lòng, nhưng đau khổ nhất chính là Hoắc tổng."

 

"Ngài chấp nhận việc cô rời bỏ, suốt 5 năm nay, ngày nào ngài cũng tìm kiếm cô. Ngài chỉ cần ngài còn sống, sẽ bao giờ từ bỏ việc tìm cô."

 

"Ngài còn bảo, ngài cảm nhận cô chắc chắn vẫn còn sống."

 

"Bây giờ cô Khương rốt cuộc trở về ." Nghiêm Minh đeo kính , xúc động , "Hoắc tổng cuối cùng cũng đợi cô. Cô Khương, Hoắc tổng về ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh gì.

 

Cô chỉ lấy điện thoại với vẻ mặt bàng hoàng.

 

Khi thấy thời gian hiển thị điện thoại, cô mới thực sự tin lời Nghiêm Minh là sự thật.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Trước khi cô rời , thời gian điện thoại vẫn là 5 năm .

 

Còn bây giờ, là thời gian của 5 năm .

 

Hóa , một giờ cô truyền tống đến một trăm năm , tương đương với 5 năm ở thế giới hiện tại?

 

Đối với thời gian của Nghiêm Minh và , cô thực sự biến mất 5 năm.

 

Rời khỏi Hoắc thị.

 

Bầu trời quang đãng một gợn mây, gió thổi mang theo hương thơm ngào ngạt của hoa quế.

 

 

Loading...