Chấp niệm đây của cô là đợi Chu Khôn Ngọc, gặp mặt Chu Khôn Ngọc một khi tan biến.
Còn bây giờ.
Cô chỉ hỏi thẳng Chu Khôn Ngọc một câu, từng dành cho cô chút chân tình nào .
Đáng tiếc, cô còn cơ hội nữa.
Chu Khôn Ngọc chuyển kiếp.
Hắn sẽ còn nhớ gì về chuyện xưa nữa, của kiếp còn bất kỳ liên hệ nào với của kiếp , họ là hai khác .
Mối liên hệ duy nhất chỉ là cùng một linh hồn.
thế thì chứ.
Người cô đợi, vĩnh viễn thể đợi nữa .
Lão đạo sĩ khi xong câu chuyện cuộc đời của Liễu Mạn Như, trong mắt ánh lên vẻ đồng cảm, nhưng giọng điệu vẫn nghiêm khắc: "Cô Liễu, thông cảm với cảnh ngộ của cô, nhưng cô nên mang ân oán kiếp sang kiếp ."
"Kẻ phụ cô là Chu Khôn Ngọc của kiếp , nhưng liên quan gì đến đứa bé của kiếp . Cô nên trút oán khí lên đứa trẻ vô tội ."
"Niệm tình cô từng hại , sẽ gì cô. nếu cô tiếp tục quấn lấy đứa bé , sẽ nương tay ."
"Đạo lý và ma khác biệt, chắc cô cũng hiểu chứ."
" quấn lấy nó." Liễu Mạn Như lắc đầu, , giải thích nhẹ nhàng với lão đạo sĩ, "Trước đây vẫn luôn đợi bên cầu Nại Hà, cứ tưởng hồn phách của nhốt ở nơi khác. Mãi cho đến hôm nay, mới từ một vị đại sư rằng năm xưa hề cùng ."
" cầu xin đại sư cho gặp kiếp của . Vừa , đại sư đưa đến đây, mới gặp của kiếp ."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lão đạo sĩ sững sờ, nhíu mày nghi hoặc: "Cô mới đến đây ? Vậy âm khí đứa bé từ ?"
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-489-chuyen-xua-tich-cu-3.html.]
"Âm khí đứa bé trai là do dính từ một ngôi mộ, đúng là liên quan đến Liễu Mạn Như."
Giọng thanh lãnh của thiếu nữ bất chợt vang lên.
Lão đạo sĩ giật , theo hướng phát tiếng , mới phát hiện Liễu Mạn Như đang cầm một chiếc điện thoại, và lúc , thiếu nữ xinh đang xếp bằng màn hình điện thoại đang thẳng ông .
Khoảnh khắc bốn mắt .
Sắc mặt lão đạo sĩ khỏi biến đổi: "Cô là ai?"
Khương Nguyễn Nịnh ung dung bưng chén ngon pha lên nhấp một ngụm, giải khát xong mới thản nhiên : " chính là vị đại sư mà cô nhắc đến."
Gần đây Khương Nguyễn Nịnh gọi sữa nữa.
Bởi vì cô phát hiện mấy hộp Hoắc Trầm để trong tủ vị ngon, uống quen của thấy sữa quen miệng.
Lão đạo sĩ ngẩn vài giây, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ: "Sao cô âm khí đứa bé là do mang về từ mộ?"
"Tự nhiên là tính ." Khương Nguyễn Nịnh nhận lão đạo sĩ tin , bèn thêm, "Không tin thì ông thể hỏi cha nó xem, gần đây một ngôi mộ ?"
Lão đạo sĩ tin cô thực sự bản lĩnh lợi hại đến thế.
Chỉ cần bấm tay tính toán là thể xung quanh ngôi mộ.
Lại còn thể tính đứa bé trai đang hôn mê bất tỉnh từng qua khu mộ đó.
Ngay cả sư phụ lợi hại như của ông .
Cũng chỉ thể đứa bé ma ám.
Còn việc đứa bé ám thế nào, ám ở , thì tuyệt đối thể tính cụ thể như .
Dù thực sự bản lĩnh lợi hại như thì cũng tuyệt đối thể là một cô gái trẻ tuổi .
Lão đạo sĩ khẩy một tiếng, : "Được, bần đạo sẽ hỏi ngay đây. Tốt nhất là cô đang hươu vượn."