Một lát .
Chỉ thấy kim la bàn tay ông xoay chuyển, cuối cùng mũi kim dừng , hướng thẳng về phía Liễu Mạn Như.
Lão đạo sĩ lập tức mở mắt.
Ông la bàn, sắc mặt biến đổi: "Đây là la bàn âm dương sư phụ truyền cho , hiện tại kim la bàn chỉ về hướng âm, chứng tỏ trong phòng quả thực ma."
Đôi nam nữ trung niên lập tức hoảng sợ: "Trong phòng ma ? Đạo trưởng, ma ở , chúng thấy?"
Hai vợ chồng đông tây, vẻ mặt căng thẳng sợ hãi, chỉ sợ vô tình thấy cảnh tượng kinh khủng nào đó.
Lão đạo sĩ: "Mắt thường phàm đương nhiên thấy ma. Cần mượn ngoại lực mới thấy ."
Người thể dựa bất kỳ ngoại lực nào mà thấy ma quỷ thì đều thường.
Mà là kỳ nhân sinh mắt âm dương.
Loại là ít.
Cũng là thể chất trời sinh thích hợp tu hành.
Sư phụ của ông chính là kỳ nhân sinh mắt âm dương.
Đáng tiếc tư chất ông bình thường, cũng chỉ là một bình thường, lợi hại như sư phụ, ngay cả việc tìm kiếm ma quỷ cũng dựa cái la bàn trong tay.
Nói xong, lão đạo sĩ cất la bàn , lấy từ trong túi một cái lọ nhỏ, đổ hai giọt nước lên ngón tay, đó bôi lên mí mắt.
Đôi nam nữ trung niên tò mò hỏi: "Đạo trưởng, ngài đang gì thế?"
Lão đạo sĩ mở mắt nữa: "Trong lọ đựng nước mắt trâu, bôi nước mắt trâu lên mắt là thể thấy ma."
Khi lão đạo sĩ chuyện với đôi nam nữ trung niên, ông thấy Liễu Mạn Như đang lơ lửng mặt.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-486-ngoc-lang-tai-sao-chang-lai-phu-thiep.html.]
Ông sững sờ, nhíu mày : "Bần đạo cảm nhận khí tức ác quỷ cô, nhưng tại cô quấn lấy đứa bé trai ? Cô rốt cuộc gì?"
Liễu Mạn Như lão đạo sĩ thấy cũng hề hoảng sợ, cô bé giường với vẻ mặt phức tạp, giọng hư ảo và mờ mịt, như vọng về từ một thế giới khác.
"Lão đạo trưởng, ông cần lo lắng, sẽ hại . đến đây chỉ vì gặp cố nhân của thôi."
Lão đạo sĩ nghi hoặc: "Gặp cố nhân? Cố nhân của cô là ai?"
"Chẳng lẽ là bé ?" Lão đạo sĩ theo ánh mắt cô, càng thêm khó hiểu, "Cậu bé mới năm tuổi, cô nó là cố nhân của cô?"
Vì cảm nhận ác ý từ Liễu Mạn Như, nên lão đạo sĩ cũng ý định xua đuổi cô ngay.
Ông sống quá nửa đời , cũng gặp qua ít ma quỷ.
Nên ông , ma quỷ cũng .
Nếu là ác quỷ điều ác, ông thể nhận ngay, nhưng hồn phách của phụ nữ ăn mặc kiểu dân quốc mắt khí tức vô cùng sạch sẽ, hề ô nhiễm, chứng tỏ cô là một con ma từng hại .
Ma từng ác, ông giờ bao giờ bắt.
Liễu Mạn Như khẽ gật đầu.
Cơ thể cô bay đến bên giường, từ từ đáp xuống đất.
Lão đạo sĩ định tiến lên ngăn cản, nhưng thấy cô chỉ đưa tay , động tác vô cùng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bé giường.
Ngón tay thon dài trắng nõn như đang vẽ tranh má bé, lướt qua lông mày, mắt, mũi và môi, trong ánh mắt chứa chan sự lưu luyến và thâm tình khó tả.
Động tác định ngăn cản của lão đạo sĩ khựng .
Liễu Mạn Như cất tiếng nhẹ, nước mắt lặng lẽ rơi xuống: "Ngọc Lang, tại phụ ? Chàng chỉ thích một , cũng chỉ cưới một , đời đời kiếp kiếp ân ái bên ."
"Chúng từng cùng thề trăng, thề nếu ngày phụ , sẽ trời phạt, c.h.ế.t yên lành."