Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 473: Nhà anh ấy mở lò mổ lợn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:56:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đó chính là, Minh chủ Bạch U chiếm quyền chủ động kiểm soát trong cơ thể con .

 

Hoắc Trầm mới là kiểm soát tuyệt đối cơ thể .

 

Cho nên Bạch U thể tùy tiện hiện .

 

Cơ thể và ý thức linh hồn của Hoắc Trầm đều đang kìm hãm .

 

Tư Minh cảm thấy vô cùng khó tin.

 

Hoắc Trầm dù là con của Thiên Đạo thì cũng chỉ là một phàm, Bạch U đường đường là Minh chủ Minh giới, một phàm áp chế?

 

Sức mạnh của Minh chủ Minh giới lớn hơn nhiều so với một con của Thiên Đạo như Hoắc Trầm.

 

Chẳng lẽ, Minh chủ thương cực kỳ nghiêm trọng?

 

Nghiêm trọng đến mức áp chế nổi sức mạnh của một phàm?

 

"Anh đang mà?" Khương Nguyễn Nịnh véo nhẹ lòng bàn tay ấm áp của đàn ông, "Trước khi đến với em một tiếng?"

 

Hoắc Trầm mặt đổi sắc dối: "Ừ, việc bàn với khách hàng ở gần đây. Xong việc ngang qua, nghĩ em chắc vẫn còn ở đây nên ghé qua xem thử."

 

Anh ngờ bạn bè của Khương Nguyễn Nịnh nhiều đến thế.

 

Lại còn là đàn ông trẻ tuổi.

 

Đi một Tần Phong.

 

Lại đến một Tư Minh.

 

Khi đối mặt với Tư Minh, cảm giác nguy cơ của Hoắc Trầm lớn.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Anh cực chuẩn.

 

Người đàn ông mặt tuyệt đối đơn giản.

 

So với Tần Phong, Tư Minh càng khiến cảm thấy nguy hiểm trùng trùng.

 

Ánh mắt Tư Minh lướt qua giữa Hoắc Trầm và Khương Nguyễn Nịnh, vài giây , cong môi, lên tiếng: "Hoắc , Nịnh Nịnh, lát nữa còn chút việc nên xin phép ."

 

"Nịnh Nịnh, cảm ơn bữa cơm của cô. Hôm nào rảnh sẽ mời cô và Hoắc dùng bữa."

 

Khương Nguyễn Nịnh gật đầu: "Ừ, việc thì ."

 

Tư Minh gật đầu chào Hoắc Trầm rời .

 

Hoắc Trầm theo bóng lưng , trầm ngâm suy nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-473-nha-anh-ay-mo-lo-mo-lon.html.]

 

"Người bạn của em, quen thế nào ?"

 

"Hả?" Khương Nguyễn Nịnh chớp mắt, "Hỏi cái gì?"

 

Hoắc Trầm ôm eo cô: "Cảm giác bình thường."

 

Khương Nguyễn Nịnh sang : "Vậy đoán nghề gì ?"

 

Hoắc Trầm lắc đầu: "Anh đoán . đoán chắc là một tàn nhẫn."

 

Anh ngừng một chút tiếp: "Sát khí nặng."

 

Khương Nguyễn Nịnh: "..."

 

Thế mà đoán trúng thật.

 

Tư Minh là âm ty, âm sát khí đương nhiên là nặng .

 

Khương Nguyễn Nịnh bịa chuyện tỉnh bơ: "Nhà mở lò mổ lợn, ngày nào cũng tiếp xúc với g.i.ế.c mổ nên sát khí nặng là bình thường thôi."

 

Lần đến lượt Hoắc Trầm im lặng.

 

Cô bịa lý do cũng bịa cái nào đáng tin hơn chút để lừa .

 

Thôi bỏ .

 

thì tự nhiên lý do của cô.

 

Bệnh viện.

 

Đêm khuya.

 

Khương Nguyễn Nịnh đến bên ngoài phòng bệnh của Khương Tư Tư.

 

Bên trong truyền tiếng lo lắng bất an của Khương: "Đã sắp 12 giờ , con bé vẫn đến? Nó bảo cái nghi thức gì đó lúc 12 giờ mà?"

 

"Không nó lừa chúng , đến đấy chứ?"

 

"Chẳng đến 12 giờ ? Chúng cứ đợi thêm chút nữa , tin Nịnh Nịnh sẽ thất hứa , con bé đến là chắc chắn sẽ đến."

 

Lần là cha Khương.

 

"Khương Tín, là con gọi điện hỏi nó xem?" Mẹ Khương , "Bác sĩ bảo tình trạng của Tư Tư hiện giờ e là qua khỏi đêm nay ."

 

"Nếu con bé đến cứu Tư Tư, Tư Tư chắc chắn sẽ c.h.ế.t mất."

 

"Dù Tư Tư c.h.ế.t thì cũng sống nổi nữa, sẽ theo nó!"

 

 

Loading...