Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 467: Cô sẽ không mắc mưu lần nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:56:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trong mắt Huyền Y đạo nhân tràn đầy sợ hãi: "Ngươi... ngươi dùng hồn phách của gì? Chẳng lẽ, ngươi nuốt chửng hồn phách của ?"

 

Nuốt chửng hồn phách của ông thể giúp cô tăng tu vi.

 

Ông chỉ thể nghĩ đến mục đích duy nhất đó khi Khương Nguyễn Nịnh giữ hồn phách của .

 

Khương Nguyễn Nịnh khẩy, ông với vẻ ghê tởm: "Hồn phách của ngươi bẩn thỉu như , cũng xứng để nuốt chửng ?"

 

"Vậy ngươi gì?" Huyền Y đạo nhân sẽ nuốt chửng hồn phách thì thở phào nhẹ nhõm, cố gắng đ.á.n.h tình cảm, "Tiểu sư , còn nhớ lúc mới nhập môn , những kiến thức cơ bản đó đều là do dạy cho ."

 

"Còn cả đầu tiên xuống núi rèn luyện gặp nguy hiểm, một đám yêu quái bắt , cũng là cứu từ tay chúng về."

 

"Muội từng , đại sư đối xử với . Những chuyện đều nhớ cả chứ? Đệ t.ử Thiên Huyền Môn giờ chỉ còn ."

 

"Chúng mới là thiết nhất thế giới mà."

 

"Muội thực sự nhẫn tâm tuyệt tình đến mức đuổi tận g.i.ế.c tuyệt ?"

 

Nếu là , Khương Nguyễn Nịnh lẽ sẽ mủi lòng vì những lời .

 

Sẽ mềm lòng.

 

Sẽ thực sự tha cho ông .

 

bây giờ cô sẽ ngốc nghếch như nữa.

 

Năm xưa, Thiên Huyền đạo nhân (tên cũ của Huyền Y đạo nhân) nuốt chửng hồn phách cô để tăng tu vi, bày thiên la địa võng, cô suýt chút nữa c.h.ế.t trong tay .

 

Lúc đó, cũng cầu xin cô như .

 

Cô ngu ngốc cho rằng thực sự thể cải tà quy chính, niệm tình xưa nghĩa cũ nên tha cho .

 

Sự mềm lòng của cô khiến Thiên Huyền đạo nhân cảm kích tỉnh ngộ, mà chỉ nhận sự đuổi cùng g.i.ế.c tận thứ hai của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-467-co-se-khong-mac-muu-lan-nua.html.]

.

 

Cô sẽ mắc mưu nữa.

 

Khương Nguyễn Nịnh siết chặt năm ngón tay, tấm lưới vàng co rút chặt , linh lực lưới đ.á.n.h hồn phách Huyền Y đạo nhân khiến thương, đau đớn kêu rên t.h.ả.m thiết.

 

"Sư , sư , cầu xin , tha cho . Ta thật sự c.h.ế.t, cầu xin cho thêm một cơ hội sửa sai, sẽ bao giờ điều ác nữa."

 

"Ta cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi trân trọng." Trong mắt Khương Nguyễn Nịnh còn chút ấm nào, ánh mắt lạnh băng hồn phách giãy giụa trong lưới vàng, "Kết cục ngày hôm nay đều là do ngươi tự tự chịu."

 

thêm gì nữa, năm ngón tay dùng sức nắm chặt, tấm lưới vàng thu nhỏ chỉ bằng cái túi tiền, cô thu trong tay.

 

Huyền Y đạo nhân kêu t.h.ả.m một tiếng im bặt.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Giữa trung, vết nứt màu đen dần mở rộng, một cánh cửa lớn đỏ như m.á.u từ từ hiện . Cánh cửa mở, một bóng cao lớn, đĩnh đạc trong bộ đồ đen bước .

 

Khoảnh khắc đàn ông hiện , nhiệt độ xung quanh giảm mạnh.

 

Trên mặt đất cũng ngưng kết một lớp băng sương.

 

Tư Minh từ trung đáp xuống.

 

Khương Nguyễn Nịnh giơ tay chào hỏi : "Xin nhé, để một chuyến tay . Vừa mới dọn dẹp môn hộ xong, hồn phách tên sư phản đồ của vẫn còn tác dụng, thể giao cho ."

 

lắc lắc tấm lưới vàng trong tay.

 

Tư Minh định gì đó, ánh mắt liếc thấy Tiểu Bạch bên cạnh cô, khuôn mặt lạnh lùng vốn ít biểu cảm lộ vẻ kinh ngạc.

 

Đôi mắt bạc phủ sương lạnh của chằm chằm Tiểu Bạch.

 

Tiểu Bạch cảm nhận ánh của , đôi mắt xanh băng cũng .

 

"Chủ nhân, là ai?" Tiểu Bạch tò mò hỏi, "Tại Tiểu Bạch ngửi thấy mùi giống hệt mùi của Hoắc Trầm? Hắn và Hoắc Trầm quan hệ gì?"

 

Tư Minh vẫn đang chằm chằm Tiểu Bạch.

 

 

Loading...