Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 466: Hồn phách của ngươi ta giữ lại còn có việc dùng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:56:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Tiểu Bạch lợi hại ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh đưa tay xoa đầu nó: "Ừ, lợi hại."

 

Tiểu Bạch liền kiêu hãnh ngẩng cao đầu, nhưng mang theo vài phần bất mãn : "Tiểu Bạch lợi hại như , chủ nhân đ.á.n.h gọi Tiểu Bạch cùng?"

 

"Tao quên mất." Khương Nguyễn Nịnh tìm đại một cái cớ qua loa.

 

Thực là trong lòng cô nắm chắc phần thắng .

 

Mang theo Tiểu Bạch, cô sợ lỡ thất bại thì Tiểu Bạch sẽ liên lụy.

 

Tiểu Bạch vẻ mặt tủi : "Chẳng Tiểu Bạch là bé mèo chủ nhân yêu nhất , chủ nhân thể quên Tiểu Bạch chứ, chủ nhân bạn trai thì yêu Tiểu Bạch nữa ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh: "..."

 

Con Bạch Hổ to xác ngoan ngoãn mặt cô, đôi mắt xanh băng cụp xuống, ánh mắt ầng ậc nước, bộ dạng tủi và đáng thương vô cùng.

 

Cái đuôi còn quẩy qua quẩy .

 

Chẳng giống mãnh thú chút nào.

 

Trông như một con ch.ó Samoyed ngốc nghếch thì đúng hơn.

 

"Được , về nhà tao cho mày ăn thêm mấy cây súp thưởng, chuyện như nhất định sẽ gọi mày cùng, ?" Khương Nguyễn Nịnh xoa mạnh đầu nó, kiên nhẫn dỗ dành.

 

Dù là dỗ dỗ hổ, mấy chuyện cô đều thạo lắm.

 

Cũng may Tiểu Bạch dễ dỗ, cô chỉ cần dỗ qua loa vài câu là nó vui vẻ ngay.

 

"Thật ?" Đuôi Tiểu Bạch vẫy càng thêm vui vẻ, "Hôm nay Tiểu Bạch ăn thêm mấy cây súp thưởng ạ?"

 

Bình thường mỗi ngày Khương Nguyễn Nịnh chỉ cho nó ăn một cây.

 

thời buổi linh hoa linh thảo đều là của hiếm.

 

Phải ăn tiết kiệm chút.

 

"Ừ."

 

"Ba cây, hôm nay Tiểu Bạch ăn ba cây!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-466-hon-phach-cua-nguoi-ta-giu-lai-con-co-viec-dung.html.]

"Được."

 

Tiểu Bạch vui sướng cọ đầu cô, giọng nũng nịu: "Chủ nhân thật, Tiểu Bạch thích chủ nhân nhất!"

 

Khương Nguyễn Nịnh nhếch môi, vỗ vỗ đầu nó.

 

"Chủ nhân, tên đạo sĩ thối tha c.h.ế.t ?" Tiểu Bạch Huyền Y đạo nhân mặt đất, n.g.ự.c thủng một lỗ lớn, mắt mở trừng trừng bất động, liền vả cho một cái.

 

Nó chỉ cào nhẹ một cái rách nát đạo bào của Huyền Y đạo nhân, để mấy vết cào sâu hoắm lồng n.g.ự.c gầy guộc của ông .

 

Huyền Y đạo nhân mặt trắng bệch, nhúc nhích.

 

Đã còn sự sống.

 

"Ừ." Khương Nguyễn Nịnh dùng pháp lực lấy nguyên đan vỡ nát từ đan điền ông .

 

Trên nguyên đan vẫn còn vương chút sinh khí.

 

Huyền Y đạo nhân vẫn c.h.ế.t hẳn.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Thể xác ông c.h.ế.t.

 

hồn phách vẫn còn.

 

Ngay khoảnh khắc Khương Nguyễn Nịnh lấy nguyên đan , một làn khói đen bay từ khe nứt của nguyên đan vỡ, đó lao với tốc độ cực nhanh về phía một vết nứt màu đen giữa trung.

 

Khương Nguyễn Nịnh lạnh một tiếng: "Muốn chạy? Ta sẽ cho ngươi cơ hội thứ hai ."

 

Cô nhanh chóng vẽ một lá bùa giữa trung, ném lá bùa tỏa kim quang về phía hồn phách Huyền Y đạo nhân đang định bỏ trốn. Lá bùa hóa thành một tấm lưới thiên la địa võng, trói chặt hồn phách Huyền Y đạo nhân bên trong.

 

Sau đó, tấm lưới càng thu càng chặt.

 

Hồn phách Huyền Y đạo nhân siết đến biến dạng, phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết.

 

"Tiểu sư , tha cho ."

 

"Nể tình chúng từng là đồng môn, hãy tha cho . Thể xác hủy diệt, sẽ định đuổi tận g.i.ế.c tuyệt, thực sự hồn phi phách tán chứ!"

 

Huyền Y đạo nhân ngừng cầu xin tha thứ.

 

Khương Nguyễn Nịnh bước tới, lạnh lùng ông .

 

"Ngươi đủ chuyện ác, hồn phi phách tán cũng đủ để trả nợ tội nghiệt của ngươi." Khóe môi cô từ từ nhếch lên, nhưng trong mắt là một mảnh lạnh lẽo, " ngươi yên tâm, hiện tại sẽ để ngươi hồn phi phách tán , hồn phách của ngươi giữ còn việc dùng."

 

 

Loading...