Mấy lá bùa Thiên Lôi ném xuống, mây đen lập tức giăng kín đỉnh đầu, sấm sét nổ vang, bảy tám tia sét đồng loạt giáng xuống từ cao, chiếu sáng cả khu rừng đang ngập tràn khói đen như ban ngày.
Một tràng tiếng nổ lách tách vang lên.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Chỉ thấy con hắc mãng kêu lên đau đớn, cái đuôi rắn sét đ.á.n.h trúng lập tức rụt , đầu rắn cũng đ.á.n.h cho da tróc thịt bong, bốc khói nghi ngút.
Khương Nguyễn Nịnh phủi tay, lạnh: "Tưởng Thúc Linh Trận là hết cách ?"
Huyền Y đạo nhân sững sờ, đó cũng lạnh: "Mấy lá bùa sét của ở trong trận pháp uy lực giảm ít nhất một nửa, thương tổn gây cho Mặc Ảnh cũng chỉ hạn thôi."
"Chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t nó thì đừng hòng cơ hội chạy thoát."
"Muội ở trong Thúc Linh Trận càng lâu, linh lực tiêu hao càng nhanh. Đợi đến khi còn chút linh lực nào, xem còn gì."
Nói xong, ông lệnh cho hắc mãng: "Mặc Ảnh, cần sợ cô , ở trong Thúc Linh Trận cô thể g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi . Cô là tu hành cao cấp đấy, ăn thịt cô thể giúp tu vi của ngươi tăng lên vài chục năm, thậm chí cả trăm năm."
"Cơ hội như bỏ lỡ là thứ hai ."
"Ngươi còn do dự cái gì?"
Hắc mãng ăn thịt Khương Nguyễn Nịnh thể giúp tu hành tăng lên cả trăm năm, lập tức hưng phấn trở , chẳng còn bận tâm đến chút đau đớn nữa. Đôi mắt đỏ ngầu của nó lộ vẻ thèm thuồng tột độ, gầm lên một tiếng cơ thể bỗng chốc phình to gấp mấy , há miệng phun nọc độc về phía chỗ Khương Nguyễn Nịnh đang .
Khương Nguyễn Nịnh vội vàng né tránh, nhảy xuống đất.
Nọc độc hắc mãng phun b.ắ.n lên cái cây, cái cây đó trong nháy mắt khô héo, cả cây nọc độc ăn mòn thành một đống tro đen.
Khi Khương Nguyễn Nịnh nhảy xuống đất, đuôi rắn cũng quất tới cuốn lấy cô.
Cái đuôi rắn đó vô cùng linh hoạt.
Trong nháy mắt cuốn chặt lấy hai chân cô.
Huyền Y đạo nhân kích động : "Mặc Ảnh, đúng , chính là như thế, mau c.ắ.n đứt chân cô , xem cô còn chạy kiểu gì!"
Hắc mãng cũng kích động thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-463-quy-vuc-bi-co-thanh-loc.html.]
Nó một trong những cái đầu , há miệng định c.ắ.n chân Khương Nguyễn Nịnh.
Cái đuôi rắn quấn quanh chân cô cũng ngày càng siết chặt hơn.
Khương Nguyễn Nịnh cái miệng đỏ lòm bốc mùi hôi thối đầu, nhíu mày, định lấy một lá bùa truyền tống thì "cạch" một tiếng, chiếc điện thoại trong túi rơi xuống đất.
Màn hình điện thoại bỗng phát ánh sáng trắng chói lòa.
Ánh sáng mãnh liệt đến mức khiến mở nổi mắt. Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy bao bọc bởi một luồng sức mạnh ấm áp, đến khi tầm khôi phục , cô còn ở trong khu rừng nữa.
Mà đang ở tại một thị trấn nhỏ chim hót hoa thơm, trời trong mây trắng.
Cô đang một gốc cây hoa đào.
Gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa màu hồng phấn lả tả rơi xuống, trải đầy mặt đất hết lớp đến lớp khác. Trên đầu, vai, chân cô đều là cánh hoa.
Ánh nắng ấm áp chiếu xuống, sưởi ấm cả cô khiến cô cảm thấy lười biếng, thoải mái và dễ chịu tả xiết.
Cô ngẩn , đầu quanh, trong mắt khỏi lộ tia nghi hoặc.
Nơi là...
Quỷ Vực từng cô thanh lọc?
Lữ quán 47?
Sao cô đến đây?
"Chị ơi."
Phía vang lên một giọng non nớt, mềm mại.
Khương Nguyễn Nịnh .
Thấy một bé gái chừng ba bốn tuổi, mặc chiếc váy hồng phấn, tóc búi hai bên buông xõa, búi tóc còn cài hai bông hoa đào, đang khanh khách cô.
Phía bé gái còn một đám .