Trong thời gian viện, nhiều việc của công ty đều giao cho Nghiêm Minh và phó tổng xử lý, những việc quan trọng hơn thì đều hoãn , đợi xuất viện giải quyết.
Khương Nguyễn Nịnh cùng , khi xong thủ tục xuất viện, cô chia tay ngay tại bệnh viện.
Thời gian qua, cô đều ở bệnh viện chăm sóc, bầu bạn với .
Ngay cả việc livestream cũng tạm dừng.
Tuy cảm giác dính lấy suốt thời gian qua cũng tệ, nhưng cô vẫn thấy dù tình cảm đến thì giữa hai vẫn cần giữ chút gian riêng.
Cô vẫn thích kiểu ở chung như hơn.
Hoắc Trầm bận công việc của .
Cô cũng việc của .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Đến giờ tan bình thường cùng yêu đương hẹn hò.
Khương Nguyễn Nịnh dùng một lá bùa truyền tống (dịch chuyển tức thời) để đến một ngọn núi lớn cách đó mấy chục dặm.
Đến nơi, cô tung một lá bùa truy tung, lá bùa hóa thành một chú chim nhỏ màu vàng giữa trung, vỗ cánh bay về phía một khu rừng.
Cô điểm nhẹ mũi chân xuống đất, theo chú chim nhỏ trong rừng.
Bên ngoài bìa rừng ánh nắng vẫn chan hòa.
bước trong rừng, ánh sáng lập tức tối sầm , trong khoảnh khắc chuyển từ ban ngày sang ban đêm.
Trong khí tràn ngập mùi ẩm ướt âm lãnh.
Cùng với mùi nấm mốc khó chịu.
Tiếng kêu của những loài động vật tên vang lên liên hồi.
Có tiếng thú dữ gầm, cũng tiếng nhiều loài bò sát ma sát xuống đất tạo những âm thanh sột soạt.
Khương Nguyễn Nịnh búng tay một cái.
Đầu ngón tay bùng lên một ngọn lửa nhỏ.
Tầm xung quanh lập tức trở nên rõ ràng hơn.
Phía cô xuất hiện một hang động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-455-lai-co-do-an-ngon-tu-dang-den-tan-cua.html.]
Càng về phía , những âm thanh kỳ quái càng rõ rệt, lắng tai kỹ còn thể thấy tiếng gặm xương rau ráu, tiếng "rắc rắc" vang vọng từ trong hang động ngoài. Mãi cho đến khi Khương Nguyễn Nịnh tới cửa hang, dừng bước, những âm thanh kỳ quái đó cũng theo đó mà dừng .
"Hì hì..."
Bỗng nhiên, tiếng lanh lảnh của phụ nữ vang lên.
"Hì hì, đồ ăn ngon tự dâng đến tận cửa ."
Tiếng xì xào cùng giọng lanh lảnh của phụ nữ truyền từ trong hang động.
Âm thanh ngày càng gần Khương Nguyễn Nịnh.
Làn khói trắng bay từ cửa hang.
Mùi hôi thối nấm mốc của thức ăn ôi thiu càng thêm nồng nặc.
Người bình thường mà ngửi thấy mùi chắc sớm chịu nổi.
Khương Nguyễn Nịnh chỉ khẽ nhíu mày, ngón tay vê một đạo pháp quyết thanh tẩy, phẩy nhẹ mặt, mùi hôi thối nồng nặc liền biến mất.
Cô ở cửa hang, nhúc nhích.
Đợi một lúc, cô thấy một phụ nữ đầu rắn, uốn éo cái đuôi rắn dài thượt bò từ trong hang .
Khi thấy cô, phụ nữ rắn rõ ràng sững sờ, vẻ ngạc nhiên.
"Lại là một cô bé trắng trẻo xinh xắn thế ." Đôi mắt màu xanh lục bảo của ả đảo một vòng, chằm chằm Khương Nguyễn Nịnh một lúc sáng rực lên.
Ả há miệng, thè chiếc lưỡi rắn đỏ lòm , nuốt nước miếng ừng ực: "Thơm quá, cô bé da thịt non nớt thế , ăn chắc chắn ngon."
Lưỡi rắn của ả dài chừng hơn một mét.
Ả cuốn lưỡi , định l.i.ế.m lên mặt Khương Nguyễn Nịnh, nhưng kịp chạm cô một luồng kim quang b.ắ.n từ ngón tay cô đ.á.n.h cho kêu thét lên t.h.ả.m thiết.
Người phụ nữ rắn vội vàng rụt lưỡi về.
vẫn chậm một bước.
Chiếc lưỡi thè kim quang c.h.é.m đứt một đoạn, m.á.u chảy ngừng, đau đến mức ả ôm miệng rên rỉ.
"Á, lưỡi của , đau quá!"
"Con ranh c.h.ế.t tiệt , mi là ai!"