Thấy cô im lặng, ánh mắt Khương Tín trở nên hung hăng, tiếp tục : "Em cứu Tư Tư, món nợ ân tình với , coi như thanh toán xong."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Được." Khương Nguyễn Nịnh một lúc, bỗng nhiên bật , " thể cứu Khương Tư Tư."
Khương Tín sững sờ, đó thở phào nhẹ nhõm rõ rệt.
Trên khuôn mặt tuấn lộ rõ vẻ mệt mỏi cũng hiện lên tia vui mừng.
Trong đôi mắt sưng đỏ vằn tia m.á.u của Khương cũng ánh lên tia hy vọng, đôi mắt sáng rực lên.
"Em đồng ý cứu Tư Tư ?" Biểu cảm mặt Khương Tín dịu nhiều, cô cũng bớt lạnh lùng hơn, "Anh ngay mà, em sẽ thấy c.h.ế.t..."
" điều kiện." Khương Nguyễn Nịnh lạnh lùng cắt ngang lời , " cứu Khương Tư Tư, từ nay về , và các ân đoạn nghĩa tuyệt. Sau nhà họ Khương các bất cứ chuyện gì cũng đừng đến tìm nữa."
"Kiếp , cũng gặp các ."
"Hiện tại nhiều đang như , cũng thể chứng. Các đồng ý, sẽ cứu cô ."
Biểu cảm dịu đôi chút mặt Khương Tín cứng đờ.
Mẹ Khương tỏ vẻ vô cùng tức giận: "Con dung thứ nổi Tư Tư đến thế ? Chỉ vì chúng bảo con cứu Tư Tư mà con ân đoạn nghĩa tuyệt với chúng ?"
Khương Nguyễn Nịnh thèm để ý đến bà .
Giữa hai lông mày cô lộ vài phần mất kiên nhẫn: "Các suy nghĩ xong ? Còn gì nữa là đấy."
"Được." Khương Tín nghiến răng rít qua kẽ răng mấy chữ, "Cứu Tư Tư, chúng ân đoạn nghĩa tuyệt, kiếp bao giờ gặp ."
Mẹ Khương với vẻ mặt thất vọng tột cùng, lắc đầu thở dài: "Con cứ một hai đòi như thì chiều theo ý con. Coi như từng sinh con."
"Bây giờ cứu Tư Tư luôn ?" Khương Tín nóng lòng hỏi.
Khương Nguyễn Nịnh ánh mắt hờ hững : "Bây giờ , cần chuẩn một chút."
Cô sẽ coi nhẹ tính mạng của .
Đã đồng ý cứu Khương Tư Tư, cô giảm thiểu tổn thất cho bản xuống mức thấp nhất.
Cách duy nhất để cứu Khương Tư Tư là chuyển dời lực lượng khế ước sang khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-452-an-doan-nghia-tuyet.html.]
Khương Nguyễn Nịnh hề ý định chuyển nó sang .
Cô ngốc.
Nếu thực sự chỉ thể chuyển sang cô, thì dù nhà họ Khương thao túng đạo đức cô thế nào, cô cũng sẽ đồng ý.
Nói đến thích hợp nhất...
Khương Nguyễn Nịnh nghĩ một ứng cử viên tuyệt vời.
"Cái gì? Còn chuẩn ? Vậy chuẩn bao lâu? Em Tư Tư hiện giờ ..." Khương Tín rõ ràng chờ nổi nữa.
Cứ nghĩ đến cảnh Khương Tư Tư đang chịu đau đớn là đau lòng khôn xiết.
Khương Tư Tư sợ đau nhất.
Chỉ kiến c.ắ.n một cái thôi cũng nước mắt ngắn nước mắt dài chạy đến tìm cầu an ủi.
Hắn dám tưởng tượng.
Cô bây giờ đau đớn, khó chịu đến mức nào.
Chỉ cần nghĩ đến thôi, tim thắt , đau đến mức thở nổi.
Hắn vốn dĩ chờ đợi thêm chút nào.
Dù chỉ chờ thêm một giây, Tư Tư chịu đựng sự hành hạ thêm một giây.
"Chưa c.h.ế.t ." Giọng lạnh băng của Khương Nguyễn Nịnh cắt ngang suy nghĩ của , "Muốn cứu cô , bắt buộc đợi đến 12 giờ đêm nay mới thể thi triển pháp trận chuyển dời."
"Pháp trận chuyển dời? Pháp trận gì?"
"Pháp trận chuyển dời những đau đớn cô đang chịu đựng sang nơi khác. Nếu chờ thì ngay bây giờ cũng . sẽ trực tiếp chuyển hết những gì cô đang chịu đựng sang là xong."
Sắc mặt Khương Tín biến đổi, môi mấp máy như gì đó, nhưng cuối cùng thốt nên lời.
Khương Nguyễn Nịnh nhếch môi châm biếm.
Xem tình cảm Khương Tín dành cho Khương Tư Tư cũng chẳng lớn đến mức thể hy sinh tất cả vì cô nhỉ.