Giọng Khương Nguyễn Nịnh vẫn bình thường như khi: "Em lấy kết quả kiểm tra sức khỏe, đừng chạy lung tung, em sẽ về ngay đây."
Hoắc Trầm nhíu mày: "Người nhà họ Khương tìm em gì? Có họ ép em chuyện gì ?"
Trong điện thoại truyền đến âm thanh ồn ào từ phía Khương Nguyễn Nịnh.
Tiếng ồn ào hỗn loạn, Hoắc Trầm thấy tiếng đang chỉ trích cô.
Âm thanh đó dường như ở ngay lầu.
Anh nhanh chóng đến bên cửa sổ hành lang, xuống , liền thấy Khương Nguyễn Nịnh đang đám đông vây quanh, còn cả nhà họ Khương đang quỳ phía cô.
Hoắc Trầm gì nữa, cúp điện thoại sải bước nhanh thang máy.
" , nghĩa vụ cứu cô , cũng cứu cô . Các quỳ ba ngày ba đêm thì câu trả lời của vẫn như thôi."
Khương Nguyễn Nịnh phớt lờ những lời chỉ trích xung quanh, cũng chẳng buồn biện minh cho lấy một câu, lạnh lùng buông lời định bỏ .
Mẹ Khương dậy lao về phía cô, ôm chặt lấy cô, đau khổ cầu xin: "Nịnh Nịnh, con thể thấy c.h.ế.t mà cứu , con thể nhẫn tâm như ."
"Nếu em gái con c.h.ế.t, cũng sống nổi nữa."
"Con bức c.h.ế.t ?"
Khương Nguyễn Nịnh bà ôm chặt, buộc dừng bước.
Sắc mặt cô trầm xuống, cố nén giận dữ : "Buông tay."
Mẹ Khương càng ôm cô chặt hơn, lớn: "Cầu xin con đấy Nịnh Nịnh, cứu em gái con . Con đồng ý, sẽ buông tay ."
Khương Nguyễn Nịnh ngờ, để ép cô cứu Khương Tư Tư, Khương và Khương Tín thể đến mức .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hai con họ mà vì Khương Tư Tư quỳ xuống mặt cô.
Đặc biệt là Khương Tín.
Hắn kiêu ngạo như .
Nếu thực sự coi trọng đứa em gái Khương Tư Tư , tuyệt đối đời nào chịu quỳ xuống cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-449-se-khien-nguoi-ta-song-khong-bang-chet.html.]
Vứt bỏ tự tôn và kiêu ngạo, quỳ xuống mặt vì cô .
Khương Nguyễn Nịnh bỗng cảm thấy chút ghen tị với Khương Tư Tư.
Ghen tị vì cô thể nhận tình yêu thương tâm ý của nhà họ Khương.
Cô nghĩ, nếu sắp c.h.ế.t là cô.
Liệu Khương Tín và Khương chịu quỳ xuống cầu xin khác vì cô ?
Chắc chắn là .
Nếu cô sắp c.h.ế.t, chừng họ còn cảm thấy đó là chuyện .
Dù thì cô vẫn luôn là thừa thãi.
Nghĩ , trong lòng cô dâng lên nỗi bi ai.
Cô cứ tưởng để tâm nữa.
đến giờ phút , hóa trong lòng cô vẫn chút khó chịu.
Cô cụp mắt xuống, Khương đang quỳ chân đau khổ cầu xin , bỗng nhiên kìm hỏi một câu: "Nếu cứu Khương Tư Tư mà c.h.ế.t, các vẫn cứu cô ?"
Mẹ Khương như sững sờ, ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầm đìa nước mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Khương Nguyễn Nịnh nhạt, hỏi : "Cứu Khương Tư Tư, sẽ c.h.ế.t. Không cứu cô , cô sẽ c.h.ế.t. Nếu trong hai chúng bắt buộc một c.h.ế.t, các sẽ chọn ai?"
Lời của cô cũng tính là quá.
Tuy rằng nếu thực sự cứu Khương Tư Tư, cô sẽ c.h.ế.t ngay lập tức.
cô sẽ chịu đựng nỗi đau lửa địa ngục thiêu đốt từng giờ từng khắc.
Cảm giác đó.
Sẽ khiến sống bằng c.h.ế.t.
Mẹ Khương trả lời trực tiếp câu hỏi của cô, chỉ liên tục lặp : "Con lợi hại như , thể c.h.ế.t . Con chỉ là cứu Tư Tư thôi, con nó c.h.ế.t, con nhẫn tâm như chứ."
"Khương Nguyễn Nịnh, em còn nhớ , từng cứu mạng em một ." Khương Tín quỳ nữa, dậy, cô với vẻ mặt phức tạp, "Năm em mới về nhà họ Khương, vì hài lòng chiếc váy Tư Tư mặc trong tiệc sinh nhật hơn váy em, nên em lừa nó bể bơi trong sân, định đẩy nó xuống."