Khương Tín cô với vẻ thể tin nổi.
Như thể tin rằng cô thực sự thể những lời tuyệt tình đến .
"Sao con thể cứu nó chứ, Thanh Phong đạo trưởng , con là duy nhất thể cứu nó." Mẹ Khương cuống cuồng nắm lấy cổ tay cô, giọng điệu mang theo sự trách móc, "Tư Tư là em gái con mà, con thể thấy c.h.ế.t mà cứu!"
Khương Nguyễn Nịnh cúi đầu.
Cô vươn tay, gỡ từng ngón tay của Khương , những vết hằn đỏ tươi hiện lên cổ tay trắng nõn, giọng lạnh nhạt và xa cách: "Cô bao giờ là em gái , và cô bất kỳ quan hệ gì."
"Cục diện ngày hôm nay đều do chính tay cô gây , liên quan đến . vẫn câu đó, nghĩa vụ cứu cô , các cũng đừng đến tìm nữa."
Nói xong, cô xoay định rời .
"Khương Nguyễn Nịnh!"
Giọng trầm của Khương Tín gọi giật cô .
"Rốt cuộc em thế nào mới chịu cứu Tư Tư?" Khương Tín như giễu cợt, "Muốn và quỳ xuống nhận sai với em thì em mới chịu ?"
"Nếu là như thì ..."
Chỉ thấy phía "bịch" một tiếng.
Khương Tín quỳ xuống.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hắn nắm chặt hai tay, nghiến răng : "Xin , là trai , để em chịu uất ức, để em đau lòng buồn bã, xin em."
" Tư Tư bao giờ ác ý với em, nó vẫn luôn hòa thuận với em, mặt nó cũng luôn về em, bao giờ em nửa lời."
"Em gì bất mãn thì cứ trút lên đây !"
"Em mắng , đ.á.n.h thế nào cũng !"
"Chỉ cần em chịu cứu Tư Tư, em bảo gì cũng ngay lập tức, cho đến khi em nguôi giận thì thôi. Như đủ em hả giận ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-447-co-hai-long-chua.html.]
"Bịch" một tiếng nữa.
"Mẹ." Tiếng Khương Tín kinh ngạc vang lên, "Sao thể quỳ xuống mặt nó, mau lên..."
"Có gì mà thể." Mẹ Khương khổ, "Em gái con sắp c.h.ế.t , chỉ cần cách cứu nó, bảo gì cũng nguyện ý."
"Đừng là quỳ xuống, dù lấy mạng để đổi cũng cam lòng."
"Nịnh Nịnh, con quỳ xuống nhận sai với con , nếu con vẫn cảm thấy đủ hả giận, thì giờ cũng quỳ xuống xin con, ?"
"Là chúng , để con chịu uất ức trong cái nhà . đúng như con , tất cả đều là của chúng , liên quan gì đến Tư Tư cả."
"Con hận thì cứ hận chúng . Tư Tư vô tội mà."
"Nó thực sự sắp c.h.ế.t ."
"Chỉ con mới cứu nó thôi, Nịnh Nịnh , coi như cầu xin con, con hãy cứu nó ! Chỉ cần con cứu nó, con gì chúng cũng theo con, ?"
"Con thích nó thì cho nó ở nhà nữa. Chúng cũng thể tuyên bố với bên ngoài rằng con mới là con gái ruột, Tư Tư là con nuôi."
"Còn cả tài sản trong nhà, cũng chỉ để cho con và con thôi."
"Con thế nào cũng !"
"Chỉ cần con cứu sống Tư Tư, con là ."
"Như thế đủ ? Con hài lòng ?"
Khương Tín cũng lạnh châm chọc: "Khương Nguyễn Nịnh, giờ ? Những gì em , chúng đều đồng ý hết , giờ em thể cứu Tư Tư ?"
Tuy vị trí Khương Nguyễn Nịnh là một góc khuất ở sảnh tầng một.
qua cũng ít.
Đã xem náo nhiệt, chỉ trỏ họ.