Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 446: Tôi không cứu được cô ta

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:55:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Khương Nguyễn Nịnh cũng chặn luôn .

 

Cô tưởng Khương Tín nhắn nữa là vì phận.

 

Không ngờ Khương Tín thấy cô.

 

Khương Tín và Khương thang máy xuống tầng một.

 

Cửa thang máy mở thấy Khương Nguyễn Nịnh đang bên ngoài.

 

Khương Nguyễn Nịnh đang lưng về phía họ.

 

Đứng cách họ chừng bốn năm mét.

 

"Là Nịnh Nịnh ?" Mẹ Khương lập tức kích động, "Đó là Nịnh Nịnh ?"

 

Hoắc Trầm vẫn xuất viện.

 

Ngày nào Khương Nguyễn Nịnh cũng đến bệnh viện với .

 

Khương Tư Tư cũng đang ở bệnh viện .

 

Xác suất gặp lớn.

 

Không đợi Khương Tín mở miệng, Khương kích động bước khỏi thang máy, gần như chạy chậm về phía Khương Nguyễn Nịnh: "Nịnh Nịnh, là con ?"

 

Khương Tín cũng rảo bước theo.

 

Hắn chỉ liếc mắt một cái là nhận bóng lưng .

 

Chính là Khương Nguyễn Nịnh.

 

Nói thì chính Khương Tín cũng thấy lạ.

 

Hắn vẫn luôn cho rằng quan hệ giữa và Khương Nguyễn Nịnh bình thường, ngày thường cũng mấy để ý đến cô, nhưng nếu Khương Tư Tư và Khương Nguyễn Nịnh cùng lưng đó, cảm thấy đầu tiên nhận sẽ là Khương Nguyễn Nịnh.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Có lẽ đây chính là sự kỳ diệu của huyết thống.

 

Hai cùng chảy chung một dòng m.á.u trong cơ thể sẽ những khả năng cảm ứng mà khác .

 

Khương Nguyễn Nịnh xem xong báo cáo kiểm tra sức khỏe, đang định rời thì thấy giọng của Khương vang lên phía .

 

Bóng lưng cô khỏi cứng đờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-446-toi-khong-cuu-duoc-co-ta.html.]

 

Mẹ Khương nhanh chóng chạy đến mặt cô.

 

Khi xác nhận đúng là cô, mặt bà lộ rõ vẻ vui mừng, đưa tay định kéo cô: " là con , quá. Nịnh Nịnh, con đang tìm con đây, ngờ gặp con ở chỗ ."

 

Tốt quá?

 

Khương Nguyễn Nịnh dáng vẻ vui mừng khôn xiết của Khương, khóe môi kìm nhếch lên nụ châm biếm.

 

Tốt ở chỗ nào?

 

Là cảm thấy cô chắc chắn sẽ cứu Khương Tư Tư ?

 

Khương Tín cũng tới.

 

Khi thấy cô, mặt còn vẻ cao ngạo bề , mạnh mẽ áp đảo và coi trời bằng vung như nữa. Gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, tinh thần sa sút.

 

Cũng châm chọc mỉa mai cô ngay khi gặp mặt như khi.

 

Cũng thôi.

 

Khương Tư Tư sắp c.h.ế.t .

 

Đó là em gái bảo bối của mà.

 

Hắn còn trông mong cô cứu Khương Tư Tư, thái độ tự nhiên thể tồi tệ như .

 

"Tìm ?" Khương Nguyễn Nịnh như chuyện gì, nhạt một cái, "Tìm gì? nhớ hình như trả hết những gì nợ nhà họ Khương mà nhỉ."

 

"Hay là còn bỏ sót chỗ nào?"

 

Sắc mặt Khương lập tức cứng đờ.

 

"Nịnh Nịnh, con vẫn còn giận lẫy ?" Bà nghĩ đến Khương Tư Tư đang thoi thóp, hốc mắt đỏ hoe, nghẹn ngào , "Con dung nạp nổi Tư Tư đến thế ? Con , Tư Tư nó sắp c.h.ế.t ."

 

"Con thích nó đến thì đến nước cũng nên nguôi giận chứ."

 

"Là thật đấy." Khương Tín cũng lên tiếng, giọng khàn đặc, "Bọn lừa em , Tư Tư nó thực sự... sắp chịu nổi nữa ."

 

"Khương Nguyễn Nịnh, dù em thích Tư Tư thế nào thì thể đừng so đo với nó lúc . Dù hai đứa cũng sống một mái nhà bao nhiêu năm, nó cũng gọi em là chị bao nhiêu năm ."

 

"Bây giờ chỉ em mới cứu nó, em thể..."

 

"Không thể." Không đợi hết, Khương Nguyễn Nịnh lạnh lùng ngắt lời, " cứu , cũng nghĩa vụ cứu cô ."

 

 

Loading...