Không vì , Khương Nguyễn Nịnh , Tưởng Mai nhất thời do dự.
Biểu cảm mặt cô trở nên phức tạp.
Có do dự, thấp thỏm, và cả sự căng thẳng rõ rệt.
Khương Nguyễn Nịnh giục cô , chỉ : "Có lẽ chính bạn cũng từng lờ mờ đoán đôi chút, chỉ là dám chắc chắn, cũng tin điều đó."
Tưởng Mai đột ngột ngẩng đầu, mặt thoáng qua vẻ khiếp sợ.
[Nhìn phản ứng của Trăng Non kìa, chắc chắn chủ phòng trúng .]
[A a a, rốt cuộc tại Trăng Non bỏ , sự thật quá mất, sốt ruột đây !]
Tưởng Mai im lặng lâu, mới lên tiếng nữa: "Em sự thật, dù sự thật là gì em cũng chấp nhận."
"Được." Biểu cảm mặt Khương Nguyễn Nịnh bỗng trở nên nghiêm túc, "Hơn hai mươi năm , bạn vẫn là một cô sinh viên vô tư lự, cha yêu thương chiều chuộng."
"Trong một ngoài, bà gặp một bà lão tự xưng là nơi khác đến thăm con trai nhưng lạc đường. Mẹ bạn bụng nên dẫn bà lão tìm con, nhưng ngờ bà lão đó là kẻ buôn . Bà lừa bạn đến một nơi hẻo lánh, chuốc t.h.u.ố.c mê bán bà một vùng núi xa xôi ở tỉnh ngoài."
Sắc mặt Tưởng Mai dần trắng bệch, qua màn hình thể thấy tay cô đang run rẩy nhè nhẹ.
"Người mua, chính là bà nội và bố của bạn."
"Mẹ bạn bỏ trốn theo trai, mà là chạy trốn."
"Bà bà nội và bố bạn ép sinh bốn đứa con, mãi đến khi sinh con trai út, sự canh chừng của họ đối với bà mới lơi lỏng đôi chút. Mẹ bạn nhân cơ hội đó để trốn thoát."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-44-phien-ban-doi-thuc-cua-phim-manh-son.html.]
"Ngọn núi đó, những ở đó, đối với bà đều là cơn ác mộng. Bà khó khăn lắm mới thoát khỏi hang ổ của sói, thể tự chui đầu rọ nữa."
Khương Nguyễn Nịnh dứt lời, phản ứng trong phòng livestream bùng nổ dữ dội.
[Vãi chưởng, phiên bản đời thực của phim "Manh Sơn" (Blind Mountain) hả?]
[Hèn chi chủ phòng hỏi cô chắc chắn sự thật , sự thật quá tàn khốc, ai mà chấp nhận nổi. Mẹ là sinh viên bắt cóc lừa bán, bà nội và bố là tòng phạm mua , chuyện ai mà chịu chứ.]
[A a a a, tức c.h.ế.t , bọn buôn đáng c.h.ế.t, lũ mua cũng đáng c.h.ế.t! Một cô sinh viên đang tương lai rộng mở, bán rừng sâu núi thẳm máy đẻ cho , thế chẳng hủy hoại cả đời .]
[ mà là Trăng Non cũng trốn! Đừng cái gì mà con cái vô tội đáng thương, ở góc độ của Trăng Non mà xem, mấy đứa con chính là ác mộng của bà , là bằng chứng tội phạm cho việc bà cưỡng bức, cầm d.a.o đ.â.m c.h.ế.t chúng nó là tình mẫu t.ử bao la lắm .]
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khu bình luận c.h.ử.i bới kịch liệt, tất cả đều spam câu "Bọn buôn đáng c.h.ế.t, kẻ mua đáng c.h.ế.t".
Khi Tưởng Mai thấy bình luận cô và các em là bằng chứng của tội ác cưỡng bức, biểu cảm mặt cô trở nên đau khổ tột cùng, cô ôm mặt òa nức nở.
Biết sự thật, phản ứng của cô quá ngạc nhiên, điều chứng tỏ đó cô cũng từng suy đoán về phương diện .
Chỉ là cô tin mà thôi.
Khương Nguyễn Nịnh sự thật, phá vỡ sự tự lừa dối của cô , buộc cô đối mặt với hiện thực tàn khốc .
Cho nên giờ phút , trong lòng cô phần nhiều là sự đau khổ và dằn vặt.
"Mẹ bạn vẫn còn sống, hiện tại bà sống , gia đình mới và con cái. Sau khi chạy trốn năm đó, tinh thần bà chịu tổn thương lớn, hiện tại còn nhớ những chuyện liên quan đến các bạn nữa."
Khương Nguyễn Nịnh Tưởng Mai đang chìm trong đau khổ, đến run rẩy cả , giọng lành lạnh vang lên: "Hiện tại, bạn vẫn còn gặp mặt bà ?"
[Hả? Thôi đừng gặp nữa thì hơn. Chẳng bảo cô quên chuyện năm xưa , nhỡ gặp kích động nhớ thì thế nào?]