Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 391: Nó không nhớ gì cả

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:53:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hổ là chúa tể muôn loài.

 

Linh thú Bạch Hổ hiện , lũ yêu thú như thấy Diêm Vương, lập tức hoảng sợ bỏ chạy tán loạn khắp nơi.

 

Tiểu Bạch một trận chiến thành danh.

 

Bị nhiều trong Huyền môn để mắt tới.

 

Ai cũng chiếm đoạt con Bạch Hổ lợi hại của riêng.

 

Tiểu Bạch chịu theo ai cả, chỉ nguyện ý theo Khương Nguyễn Nịnh.

 

Vì thực lực của nó quá mạnh, khác căn bản thể hàng phục nổi, cho nên dù thèm đến mấy cũng chỉ đành thèm thuồng, dám gì nó.

 

Bởi vì từng mấy tên tà tu ý đồ với nó, định hạ bẫy bắt cóc nó, kết quả kết cục y hệt con cáo lông đỏ , biến thành một đống thịt vụn.

 

Về , chẳng còn ai dám đ.á.n.h chủ ý lên Tiểu Bạch nữa.

 

Tiểu Bạch bầu bạn với Khương Nguyễn Nịnh lâu.

 

Từ lúc cô mới Huyền môn, đến tận khi cô phi thăng lịch kiếp thất bại, mấy chục năm trời, nó vẫn luôn lặng lẽ ở bên cạnh cô.

 

Họ là những bạn thiết nhất, gắn bó khăng khít.

 

Tuy rằng Tiểu Bạch ký khế ước linh thú với cô, bọn họ lẽ là quan hệ chủ tớ.

 

Khương Nguyễn Nịnh bao giờ coi nó là đầy tớ.

 

Khương Nguyễn Nịnh từng hỏi Tiểu Bạch đến từ , sống bao nhiêu tuổi, nhưng Tiểu Bạch nó chẳng nhớ gì cả, còn bảo khi nó mở mắt thì ở khu rừng sâu Thiên Huyền Môn .

 

Còn về việc tại thương, nó cũng nhớ.

 

Khương Nguyễn Nịnh cũng chẳng để tâm những chuyện đó.

 

Nó bảo nhớ thì cô hỏi nữa.

 

Tiểu Bạch khả năng tự bảo vệ , tên đạo sĩ đầu bạc nó.

 

Hoắc Trầm thì .

 

Anh chút tu vi nào, nếu đặt một vài vật hộ lên , cô yên tâm.

 

Một tiếng đồng hồ trôi qua.

 

Bốn lá bùa vẽ xong.

 

Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy mệt mỏi, đầu óc cũng choáng váng, cô gấp mấy lá bùa , dựa sô pha nhắm mắt dưỡng thần một lát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-391-no-khong-nho-gi-ca.html.]

 

Mấy lá bùa , cô trút đó ít linh lực.

 

Một lá là bùa hộ .

 

Một lá là bùa trừ tà.

 

Một lá là bùa truyền tống (dịch chuyển tức thời).

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Còn một lá là bùa cảm ứng, một khi Hoắc Trầm gặp nguy hiểm, bất kể ở , bất kể cách xa bao nhiêu, cô đều thể cảm ứng .

 

thể dùng bùa truyền tống, trong thời gian ngắn nhất dịch chuyển đến bên cạnh để cứu .

 

Còn lá bùa truyền tống cô vẽ cho Hoắc Trầm, lát nữa cô sẽ dạy cách sử dụng, khi gặp nguy hiểm thoát , cũng thể dùng bùa truyền tống để đến nơi an .

 

Có mấy lá bùa , Khương Nguyễn Nịnh mới cảm thấy yên tâm hơn đôi chút.

 

Lúc , Hoắc Trầm cũng xong việc trong tay.

 

Anh thu dọn xong xuôi, dậy đến bên cạnh Khương Nguyễn Nịnh, lúc mới phát hiện sắc mặt cô trông vẻ lắm.

 

Tái nhợt nhiều.

 

Như thể đột nhiên mất nhiều huyết sắc.

 

Giữa hai lông mày cũng mang theo vẻ mệt mỏi mà đó .

 

"Anh xong việc ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh thấy tiếng bước chân của , mở mắt , khi cất tiếng , giọng cô khàn hơn lúc khá nhiều.

 

Hoắc Trầm cúi , đưa tay sờ trán cô: "Em chỗ nào khó chịu ? Sao sắc mặt kém thế ?"

 

Nhiệt độ trán bình thường, sốt.

 

Anh dời tay , vẫn yên tâm chằm chằm cô: "Rốt cuộc em ? Có thiếu linh lực ?"

 

Vừa , xắn ống tay áo lên, đưa cổ tay trắng nõn gân xanh nổi lên đến bên miệng cô.

 

Lần một , cô cũng sắc mặt kém ngất xỉu giữa đường.

 

Cô từng , m.á.u của bổ dưỡng.

 

Cô thiếu linh lực, uống chút m.á.u của thể nhanh chóng bù đắp .

 

Khương Nguyễn Nịnh cụp mắt xuống.

 

Cách một lớp da mỏng manh, cô ngửi thấy mùi m.á.u tươi đang chậm rãi chảy trong mạch m.á.u xanh nhạt tỏa hương vị thơm ngọt quyến rũ đến nhường nào.

 

 

Loading...