Cô xem đồng hồ, đúng 12 giờ trưa.
Còn một tiếng nữa mới đến giờ livestream.
Thời gian vẫn còn dư dả.
Cô quyết định ngoài bệnh viện tìm quán cơm ăn , ăn xong sẽ bắt xe về chung cư.
Linh lực tiêu hao quá nhiều chỉ khiến cô mệt mỏi rã rời mà bụng cũng đói cồn cào, cảm giác như thể nuốt trôi cả một con trâu.
"Khương Nguyễn Nịnh, a, ngay mà, những hành động đó của cô chỉ là lạt mềm buộc chặt với thôi."
Cô đang cúi đầu xem app đặt đồ ăn để tìm quán ngon quanh đây thì thấy giọng quen thuộc vang lên phía .
Ngón tay đang lướt màn hình điện thoại của Khương Nguyễn Nịnh khựng , cô từ từ ngẩng đầu lên.
Phó Cẩn Ngôn đang tới từ hướng tòa nhà khám bệnh.
Tòa nhà nội trú 3 ngay cạnh khu khám bệnh, tới liền thấy Khương Nguyễn Nịnh đang cúi đầu xem điện thoại.
Thiếu nữ mặc bộ đồ thể thao rộng thùng thình, mái tóc dài buông xõa nhiều năm nay buộc cao lên, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo chỉ bằng bàn tay.
Nghe thấy giọng , cô dường như sững sờ, đó ngẩng đầu .
Khoảnh khắc ánh mắt chạm , bước chân Phó Cẩn Ngôn khỏi dừng .
Hắn nâng cổ tay xem đồng hồ, đó lạnh: "Coi như cô điều, bây giờ cô tự tìm bác sĩ , đợi rút m.á.u xong, sẽ bảo trợ lý Từ liên hệ với cô."
"Chỉ cần cô ngoan ngoãn lời, ngoài 50 triệu tệ và căn biệt thự hứa, một năm thể cho cô thêm 100 triệu tệ nữa."
Khương Nguyễn Nịnh khẽ thở dài.
Trên khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ tự phụ của Phó Cẩn Ngôn thoáng qua tia bất mãn: "Làm đừng quá tham lam, nể tình cô theo hai năm, đối xử với cô như là tận tình tận nghĩa !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-39-doi-mu-xanh-tren-dau.html.]
Hắn tưởng Khương Nguyễn Nịnh thở dài là vì thỏa mãn.
Còn đòi hỏi nhiều hơn.
Khương Nguyễn Nịnh thở dài, bằng ánh mắt như một kẻ thiểu năng: "Với cái chỉ thông minh của , thảo nào cắm sừng đầy đầu mà vẫn tưởng gặp chân ái."
Mặt Phó Cẩn Ngôn sa sầm xuống: "Cô phát điên cái gì thế hả?"
"Chân ái bạch nguyệt quang của sắp gọi điện cho đấy, là cô kiểm tra mang thai. Anh đương nhiên sẽ mừng rỡ như điên, lập tức báo tin vui cho cả nhà , đồng thời quyết định cưới cô ngay để cho cô một danh phận chính thức, để đứa con bảo bối của các sinh một gia đình hạnh phúc êm ấm."
"Tuy nhiên, khoảnh khắc chân ái của mang thai, chắc cả của còn vui hơn nhiều đấy. Dù thì đó cũng là kết tinh tình yêu khó khăn lắm mới của và Bạch Ấu Vi mà."
"Khương Nguyễn Nịnh, cô còn dám hươu vượn nữa, sẽ..." Sắc mặt Phó Cẩn Ngôn âm trầm đến đáng sợ, định nổi giận thì điện thoại bỗng đổ chuông.
Cơ thể Phó Cẩn Ngôn cứng đờ , mất vài giây mới lấy điện thoại .
Khi thấy cuộc gọi đến là của Bạch Ấu Vi, khuôn mặt tuấn tú của cũng cứng đờ trong chốc lát, động tác chút gượng gạo bắt máy: "Ấu Vi."
Giọng dịu dàng nũng nịu của Bạch Ấu Vi mang theo niềm vui sướng: "Anh Cẩn Ngôn, đến bệnh viện ? Em tin vui báo cho ."
Phó Cẩn Ngôn: "..."
Hắn ngẩng đầu, Khương Nguyễn Nịnh với vẻ mặt quái dị.
"Tin... tin vui gì thế?" Chính Phó Cẩn Ngôn cũng nhận giọng mang theo chút căng thẳng.
Bạch Ấu Vi e thẹn : "Hôm nay bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho em, bảo em hồi phục , còn báo cho em một chuyện vô cùng bất ngờ."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Bác sĩ , em em bé ."
Phó Cẩn Ngôn như hóa đá ngay tức khắc, chôn chân tại chỗ.