[Phỉ nhổ , thứ thâm tình muộn màng còn hèn hạ hơn cả cỏ rác!]
[Quẻ cuối cùng khi xuống sóng mà bốc trúng tên tra nam đen đủi như , thật sự ảnh hưởng đến tâm trạng cả ngày của bà đây!]
[Chỉ thấy đàn ông đáng thương thôi ? thể cảm nhận thực sự hối hận , giọng như sắp đến nơi.]
[Đáng thương cái rắm, xứng đáng, đây là quả báo nhận! Cô gái vô tội tổn thương mới là đáng thương thật sự!]
Quẻ cuối cùng xem xong.
Trong phòng livestream vẫn đang bàn tán sôi nổi.
Khương Nguyễn Nịnh định chào tạm biệt cư dân mạng thì đột nhiên, cửa văn phòng gõ vang, bên ngoài vang lên tiếng : "Hoắc tổng, một tập tài liệu cần ngài đích xem qua một chút."
Ngay đó, giọng thanh lãnh dễ của đàn ông vang lên: "Vào ."
[Vãi chưởng! Giọng ai thế? Hình như thấy gọi Hoắc tổng?]
[ cũng thấy! Á á á, chủ phòng, đừng bảo là chị đang ở cùng Hoắc tổng nhé?]
[ bảo bối cảnh livestream hôm nay của chủ phòng trông khác khác mà, chẳng lẽ, hôm nay chủ phòng đang livestream ngay tại văn phòng của Hoắc tổng?!]
[Á á á á, giọng câu 'Vào ' là giọng Hoắc tổng ? Nghe quá mất!]
[Chủ phòng chủ phòng, chị đang ở văn phòng Hoắc tổng thật ???]
Bên ngoài cửa.
Nghiêm Minh đẩy cửa bước .
Nhìn thấy Khương Nguyễn Nịnh đang cuộn tròn xếp bằng ghế sô pha, nghiêng đầu, cung kính chào: "Chào Khương tiểu thư."
Khương Nguyễn Nịnh gật đầu với : "Chào ."
Sau đó, Nghiêm Minh sải bước nhanh đến bàn việc.
Hắn đưa tập tài liệu : "Hoắc tổng, chi nhánh công ty ở Hải Thành xin duyệt một khoản quỹ bảo trì..."
Nghiêm Minh bắt đầu báo cáo công việc.
Hoắc Trầm , ngước mắt về phía sô pha.
Cơ thể nhỏ nhắn của thiếu nữ co thành một cục, lười biếng dựa ghế sô pha, trông cô càng thêm nhỏ bé, cô đang ăn gì mà hai má phồng lên, trông hệt như một chú chuột hamster nhỏ đang ăn cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-387-moi-hoac-tong-lo-mat-di.html.]
Hoắc Trầm nhịn cong môi : "Đáng yêu thật."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Hoắc tổng?"
Nghiêm Minh sững sờ, ánh mắt đầy kinh ngạc: "Hoắc tổng, ngài gì cơ? Xin , rõ."
Thực Nghiêm Minh rõ.
sợ nhầm.
Hắn hình như thấy Hoắc tổng câu "Đáng yêu thật".
Hoắc tổng đang khen ai đáng yêu thế?
Là khen ?
Nghiêm Minh khỏi cúi đầu tự đ.á.n.h giá cách ăn mặc của hôm nay, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu. Hôm nay mặc cũng chẳng khác gì ngày, vẫn là bộ đồ công sở bình thường.
Áo sơ mi trắng, quần âu đen, vạt áo sơ vin gọn gàng, cà vạt cũng là chiếc cà vạt kẻ caro thường ngày đeo.
Bình thường cũng mặc như mà.
Sao hôm nay thành đáng yêu ?
Chắc là nhầm thôi.
Hoắc Trầm thu hồi ánh mắt từ Khương Nguyễn Nịnh về.
Biểu cảm mặt khôi phục vẻ thanh lãnh và hờ hững, ngước mắt, nhàn nhạt liếc Nghiêm Minh một cái: "Không gì."
Sau đó, cầm cây bút máy bàn lên, ký tên chỗ ký tên tập tài liệu.
Nhận tập tài liệu ký, Nghiêm Minh liền rời .
Bên phía Khương Nguyễn Nịnh vốn dĩ đến lúc tắt livestream.
fan của cô chịu.
Tất cả đều nhao nhao đòi cô mời Hoắc Trầm lộ diện trong phòng livestream, chào hỏi các fan một tiếng.
[Hoắc tổng chịu công khai tình cảm , thì việc lộ mặt trong phòng livestream chắc cũng thành vấn đề lớn nhỉ?]
[ đấy đúng đấy, chủ phòng tỷ tỷ, chị bảo Hoắc tổng chào hỏi một tiếng , bọn em đều Hoắc tổng rốt cuộc trông như thế nào.]
[ đúng đúng, để Hoắc tổng lộ mặt , bình thường cũng chẳng nhận phỏng vấn truyền thông, bọn em mặt mũi mà chẳng tìm ảnh ở cả.]