Trịnh Dương cảm nhận sát khí của Vương Kiệt, lông tóc dựng , lớn tiếng : "Cậu gì!"
"Vương Kiệt tao dù c.h.ế.t, cũng kéo theo một cái đệm lưng! Mày c.h.ế.t !" Trong mắt Vương Kiệt lóe lên sát khí, siết chặt con d.a.o gọt hoa quả trong tay, dùng sức cứa cổ Trịnh Dương.
Khi Vương An và chạy tới, cảnh tượng đập mắt chính là như .
Muốn nổ s.ú.n.g ngăn cản dường như còn kịp nữa.
Tất cả đều kinh hãi.
Ngay khi họ nghĩ rằng giây tiếp theo cổ họng Trịnh Dương sẽ d.a.o cắt đứt, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe, thì bỗng nhiên, một luồng ánh sáng vàng lóe lên mắt, ngay đó, kịp rõ luồng kim quang đó là gì, thấy Vương Kiệt đau đớn hét lên một tiếng, tiếp theo là tiếng d.a.o rơi xuống đất leng keng.
Nhìn kỹ phía Vương Kiệt, thấy ôm lấy tay, mặt cắt còn giọt máu, mồ hôi nhễ nhại, đau đớn đến mức quỳ rạp xuống đất ngừng kêu la: "Đau quá, đau quá..."
Biến cố bất ngờ khiến tất cả đều trợn tròn mắt há hốc mồm.
Sắc mặt Trịnh Dương cũng tái mét, thoát c.h.ế.t trong gang tấc, thở hổn hển ngừng, khi thấy thiếu nữ mặc đồ đen xuất hiện lưng Vương An và những khác, trợn to mắt, kinh ngạc thốt lên: "Đại... đại sư, cô ở đây."
"Đại sư, đại sư gì cơ?" Nữ cảnh sát phản ứng của Trịnh Dương, vẻ mặt mờ mịt hỏi, "Anh đang chuyện với ai ?"
Bọn họ là cảnh sát.
Đâu đại sư gì.
Vương An sững sờ, tiên hiệu cho hai cảnh sát tiến lên khống chế Vương Kiệt, đó mới , thiếu nữ lưng , vẻ mặt kinh ngạc : "Là cô, cô tới đây."
Khương Nguyễn Nịnh nhướng mày: "Tính gặp nguy hiểm nên đến."
Trước đó cô xem tướng mạo cho Trịnh Dương, cứ tưởng nguy hiểm qua.
Không ngờ, định ngủ thì cảm nhận vẫn còn gặp họa sát .
Vì tình thế cấp bách.
Cô bèn vẽ một lá bùa truyền tống để đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-355-dai-su-sao-co-lai-o-day.html.]
Nếu là khi đến Huyền Thanh Môn, dù vẽ bùa truyền tống, cô cũng đủ linh lực để kích hoạt trận pháp .
May mà hiện tại linh lực của cô đủ, dùng bùa truyền tống, chỉ mất một phút là đến biệt thự của Trịnh Dương.
Nói xong, cô liếc Vương Kiệt còng tay, : "Đến cũng coi như kịp lúc."
Vương Kiệt dường như đau đớn tột cùng, cả run rẩy, ngay cả sức lên cũng .
Phải nhờ hai nam cảnh sát xốc dậy từ đất.
"Là cực kỳ kịp thời." Vương An Trịnh Dương, "Nếu nhờ cô kịp thời tay, e là cổ họng cắt đứt ."
Dù bọn họ nổ s.ú.n.g b.ắ.n Vương Kiệt thì cũng kịp nữa.
Trịnh Dương c.h.ế.t cũng sẽ thương nặng.
Là Khương Nguyễn Nịnh xuất hiện kịp thời cứu Trịnh Dương.
Nữ cảnh sát cạnh Vương An, cô Khương Nguyễn Nịnh, Vương An: "Đội trưởng Vương, cô chính là đại sư xem bói lợi hại đó ?"
Vương An gật đầu.
"Luồng kim quang là do cô phát ?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Vương An gật đầu.
Nữ cảnh sát sang Vương Kiệt mất hết khả năng chiến đấu, mềm nhũn đến mức lôi , thể tin nổi : "Uy lực của luồng kim quang đó lớn ?"
"Trên đời , thế mà thật sự sở hữu siêu năng lực ư."
"Không siêu năng lực." Khương Nguyễn Nịnh đính chính, "Đó là vẽ một lá bùa, dùng linh lực kích hoạt thì sẽ sinh sức mạnh đặc biệt."
"Siêu năng lực là sức mạnh vốn của bản , thế giới quả thực tồn tại những sở hữu siêu năng lực, nhưng lượng chắc hẳn cực ít, hơn nữa phần lớn bọn họ đều ở ẩn. Những sở hữu siêu năng lực còn hoạt động trong xã hội cũng tuyệt đối sẽ dễ dàng để lộ năng lực của ngoài."