Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 351: Ghen tị

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:52:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương An rút khẩu s.ú.n.g lục giắt bên hông .

 

Mấy cảnh sát trẻ khác cũng đều lấy s.ú.n.g .

 

Trịnh Dương thấy tư thế , căng thẳng đến mức nuốt nước bọt: "Đồng chí cảnh sát, nếu thật sự bắt cóc , lát nữa các nổ s.ú.n.g ?"

 

"Tùy tình hình, nếu tội phạm chống cự thì cần. Nếu bọn chúng đe dọa đến tính mạng của , chúng đương nhiên sẽ nổ s.ú.n.g bảo vệ ."

 

Trịnh Dương mím chặt môi, gật đầu: "Vâng, ."

 

Anh tiến lên, nhập mật mã xong thì mở cổng lớn.

 

Vương An và những khác theo đến bên ngoài căn biệt thự ba tầng.

 

Tầng một còn một cánh cửa nữa.

 

Vương An và những cảnh sát còn chia nấp hai bên cửa, Trịnh Dương nhập mật mã nữa, mở cửa chống trộm , đẩy cửa bước trong.

 

Vừa bước , Trịnh Dương thấy Vương Kiệt đang ghế sofa ở phòng khách tầng một.

 

Cậu mặc một chiếc áo phông trắng ố vàng vì giặt nhiều, quần jean bó sát, tóc tai rối bù như mấy ngày gội.

 

"A Kiệt, tớ về đây." Trịnh Dương căng thẳng thần kinh, về phía Vương Kiệt.

 

Vương Kiệt thấy tiếng , lập tức đầu , khi thấy , đáy mắt thoáng qua một tia phức tạp, như chút nỡ và do dự, nhưng đó như nghĩ đến điều gì, ánh mắt trở nên tàn nhẫn.

 

Cậu dậy.

 

Không gì, mặt biểu cảm Trịnh Dương.

 

Trịnh Dương chạm ánh mắt lạnh lẽo của , trong lòng bỗng nhiên sởn gai ốc, tim đập thình thịch, thần kinh càng thêm căng thẳng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-351-ghen-ti.html.]

Vương Kiệt bình thường.

 

Đây là trực giác đầu tiên của Trịnh Dương khi thấy .

 

Anh thậm chí đầu bỏ chạy ngay lập tức.

 

Nghĩ đến cảnh sát đang mai phục bên ngoài, cảm xúc căng thẳng mới dịu đôi chút, định tinh thần tiếp tục về phía Vương Kiệt.

 

Đã đến nước vẫn còn nghĩ Vương Kiệt thể nào chuyện tổn thương , bọn họ là em mười mấy năm, bạn nối khố lớn lên cùng , tình cảm của họ vô cùng sâu đậm, như ruột thịt .

 

sự thật chứng minh, vẫn còn quá ngây thơ.

 

Chưa kịp đến mặt Vương Kiệt, bỗng nhiên, thấy một tiếng động lạ, đầu thì thấy từ một góc khuất gầm cầu thang xoắn ốc lao vài .

 

Sắc mặt Trịnh Dương biến đổi.

 

Mấy đó cầm dây thừng và dao, lao về phía .

 

Trịnh Dương lập tức bọn chúng khống chế.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Mấy đó cầm dây thừng trói chặt .

 

Lúc , Vương Kiệt mới chậm rãi về phía .

 

Vẻ mặt Trịnh Dương kinh ngạc bi phẫn, nhịn lớn tiếng chất vấn: "Những đều do tìm đến? Tại ? Vương Kiệt, chẳng chúng như em , tại đối xử với tớ như !"

 

Vương Kiệt đút hai tay túi quần, đến mặt , vẻ mặt lạnh lùng, khẩy: "Trịnh Dương, đây chẳng rõ còn cố hỏi . Cậu mồm chúng như em, nhưng mở to mắt kỹ xem, bây giờ sống cuộc sống thế nào, còn tớ sống cuộc sống thế nào?"

 

Giọng điệu đầy châm chọc, trong mắt tràn ngập sự ghen tị: "Cậu ở biệt thự, siêu xe, một năm nhẹ nhàng kiếm mấy chục triệu, còn tớ thì !"

 

"Chúng rõ ràng đều xuất giống , gia đình giống , đều là bình thường, chỉ vì trai hơn tớ mà minh tinh kiếm tiền tỷ, còn tớ chỉ thể một nhân viên văn phòng bình thường, mỗi tháng việc quần quật chỉ kiếm vài ngàn tệ tiền lương rẻ mạt."

 

 

Loading...