Đã nhiều, nhiều năm , ông bố mắng.
Giờ khắc , khuôn mặt giận dữ của bố trong màn hình, những lời mắng mỏ quen thuộc, ông như trở về thời thơ ấu khi bố còn sống.
Khi đó, ông sai chuyện gì, bố cũng mắng ông như .
"Bố ơi, con xin , bố mắng đúng lắm ạ, là con trai bất hiếu, giờ con sẽ về quê ngay lập tức, thuê xây mộ cho bố thật ."
Đợi ông cụ mắng chán chê, đàn ông mới rụt rè lên tiếng: "Lần con trai nhất định sẽ nhầm nữa. Con xây cho bố một căn biệt thự nhỏ ba tầng, bố?"
"Hừ, mày mà còn nhầm nữa thì đừng hòng về tảo mộ cho tao. Tao coi như đứa con trai !" Ông cụ trừng mắt con trai, vẫn còn vẻ giận đùng đùng.
Người đàn ông lành, nhỏ nhẹ dỗ dành: "Được , bố ơi, bố đừng giận nữa! Lần mà còn nhầm, con xin tự vẫn mộ bố luôn!"
Ông cụ lườm ông một cái: "Tao cho mày một tuần, nếu còn xong, tao sẽ tự tay bóp c.h.ế.t thằng con trời đ.á.n.h !"
"Thôi, tao hết giờ , về đây. Không nhiều với mày nữa!"
"Bố, bố ạ?"
Trong mắt đàn ông ánh lên vẻ nỡ, hốc mắt đỏ hoe: "Bố ơi, mấy năm nay con và đều nhớ bố, nhất là , khi bố , vẫn luôn ở một ."
"Đêm nào bà cũng ôm ảnh bố ."
"Sau chắc bố con khó cơ hội gặp mặt thế nữa, bố lời nào nhắn gửi với ạ?"
Ông cụ đang định rời , con trai nhắc đến vợ, mặt lộ vẻ đau buồn: "Mẹ mày vẫn ở một ?"
"Vâng." Người đàn ông gật đầu, "Mẹ bảo cả đời tìm đàn ông nào với hơn bố, bố , cũng định tái giá nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-343-bao-mong-4.html.]
"Đồ ngốc." Ông cụ thở dài, ánh mắt đầy xót xa và lưu luyến, "Thật mấy năm nay tao yên tâm nhất chính là mày, nên tao cũng dám báo mộng cho bà , tao sợ bà cứ mãi buông bỏ , ngờ bà vẫn..."
"Thôi, đêm nay tao sẽ giấc mơ của bà , tự chuyện với bà ."
Nói xong, ông cụ sang cúi đầu chào Khương Nguyễn Nịnh: "Đại sư, cảm ơn cô cho lên đây gặp mặt con trai một ."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Đừng khách sáo, giờ lành đến, ông nên về ." Khương Nguyễn Nịnh xoay con dấu hình tam giác trong tay, giữa trung hiện một cánh cửa màu đen, cánh cửa từ từ mở , bên trong là bóng tối mênh m.ô.n.g vô tận.
Ông cụ gật đầu, gì thêm, hồn phách bay lên trung, cánh cửa đen ngòm đó.
Đợi ông cụ xong, cánh cửa đen từ từ khép , nhanh liền biến mất.
Trong trường hợp bình thường, hồn ma thể tùy tiện lên dương gian.
Chỉ rằm tháng bảy hàng năm, khi quỷ môn quan mở rộng, họ mới cơ hội lên dương gian dạo chơi một chuyến.
Cho nên Khương Nguyễn Nịnh triệu hồi hồn phách ông cụ lên dương gian là giới hạn về thời gian, hơn nữa còn dựa con dấu trong tay cô.
Nói nôm na là cô " cửa ".
Con dấu của Vô Thường nơi Minh giới thể tùy ý mở quỷ môn quan, triệu hồi hồn phách từ Minh giới lên.
Sau khi ông cụ rời , đàn ông cũng nhanh chóng ngắt kết nối, ông tặng quà trị giá một ngàn tệ cho Khương Nguyễn Nịnh trong phòng livestream thoát ngoài.
Sau đó lập tức đặt vé máy bay về quê.
Còn quẻ cuối cùng.
Cư dân mạng thứ ba trúng thưởng xem bói cho mà xem giúp thần tượng.