【 Người khuất còn thể triệu hồi lên gặp ? Thật giả ? Có thần kỳ đến thế ? 】
Khương Nguyễn Nịnh hồn phách đang lơ lửng giữa trung, đưa tay quẹt qua mắt đàn ông ở đầu bên màn hình, đó : “Được , ông thể mở mắt .”
Người đàn ông chỉ cảm thấy mắt mát lạnh, khi mở mắt nữa, ông sững sờ vài giây, đó lệ nóng doanh tròng, nghẹn ngào thốt lên: “Bố, đúng là bố …”
Cư dân mạng trong phòng livestream ai nấy đều ngơ ngác.
【 Streamer thật sự triệu hồi bố khuất của đại ca lên ? Sao chẳng thấy gì cả thế. 】
【 cũng chẳng thấy gì! 】
【 Đại ca đang diễn đấy chứ, kỹ năng diễn xuất cũng khá đấy. 】
【 Là một đam mê huyền học, là các bạn thấy là chuyện bình thường! Chẳng câu âm dương cách biệt , từ trường của và ma khác , trong điều kiện bình thường thể thấy ma! Các bạn thấy streamer phép , là khi cô phép thì đại ca mới thấy bố đấy! 】
Người đàn ông chẳng màng đến cư dân mạng đang gì.
Ông đỏ hoe mắt màn hình điện thoại, nước mắt kìm lăn dài má, quỳ phịch xuống đất: “Bố ơi, con xin , hôm đó vì máy bay trễ giờ nên con kịp đến bệnh viện gặp bố cuối. Là con trai bất hiếu, để bố trong tiếc nuối.”
“Mấy năm nay, chỉ cần nhớ đến chuyện là con thấy áy náy vô cùng.”
“Bố ơi, mấy năm nay bố sống thế nào? Ở thế giới bên quen ạ? Bố thiếu thốn gì cứ báo mộng cho con, con nhất định sẽ lo liệu chu cho bố.”
Bên cạnh Khương Nguyễn Nịnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-342-bao-mong-3.html.]
Hồn phách ông cụ lơ lửng giữa trung với vẻ mặt đầy giận dữ, chỉ đàn ông đang lóc t.h.ả.m thiết mắng xối xả: “Thằng ranh con, mày còn mày bất hiếu , còn mặt mũi hỏi tao mấy năm nay sống thế nào! Tao bảo mày bao nhiêu , cái nhà tao ở dột, bảo mày tìm sửa sang , mày coi lời tao như gió thoảng bên tai hả!”
“Bố, con tìm sửa mà!” Người đàn ông mắng, vẻ mặt sợ sệt, “Sửa đúng theo kiểu dáng bố dặn, xây hoành tráng lắm ạ.”
“Mày sửa cái con khỉ!” Ông cụ càng càng tức, bay từ xuống đất, ngón tay chọc thẳng màn hình, dí mũi đàn ông mắng, “Dạo ngày nào trời cũng mưa, cái nhà tao sắp ngập lụt đến nơi !”
“Con thật sự sửa mà bố ơi, mộ của bố ở trong rừng cây núi nhà , cái hàng mộ đó đếm từ trái sang , ngôi thứ ba chính là của bố.”
“Bố báo mộng bảo nhà dột, con lập tức về quê thuê xây mộ mà!”
Ông cụ càng thêm tức giận, nếu cách một cái màn hình, ông cụ tát cho đàn ông một cái: “Mày láo toét, mộ của tao là cái thứ hai, cái thằng con bất hiếu , đến mộ bố cũng nhớ nhầm!”
“Mày chọc tao tức c.h.ế.t hả!”
“Cái... cái gì?!” Người đàn ông sững sờ, vẻ mặt kinh ngạc, “Ngôi thứ hai ạ? Vậy... là con nhớ nhầm .”
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Mãi đến lúc , chính tai bố vị trí ngôi mộ, đàn ông mới thật sự nhớ nhầm vị trí mộ bố.
Ông cụ mắng xối xả một hồi lâu.
Người đàn ông cứ thế quỳ mặt đất, im lặng chịu trận, dám cãi nửa lời.
Nghe những lời mắng c.h.ử.i thô lỗ của bố, ông chẳng những hề tức giận buồn bã, mà trong lòng ngược cảm thấy vô cùng ấm áp và thỏa mãn.