"Tại các chia rẽ chúng , các đều là , hận các !"
"Tiểu Vi, con tìm ai hả? Bố là thương yêu con nhất, là ." Giọng mang theo tiếng nức nở của Trần Thục Phân vang lên, "Tiểu Vi của , con rốt cuộc , con đừng dọa ."
Tiếp đó là một tràng tiếng loảng xoảng.
Dương Chí Cường thở dốc dồn dập: "Thục Phân, giữ nó , bà mau gọi bác sĩ đến xem ."
Tiếng bước chân hỗn loạn dồn dập đến gần cửa.
Cửa phòng bệnh mở , Trần Thục Phân vẻ mặt hốt hoảng định chạy ngoài thì thấy hai ở cửa, một là con gái lớn của bà, còn là một cô gái nhỏ lạ mặt.
Nhìn tuổi tác cũng trạc tuổi con gái lớn, trông khá xinh .
Nếu là bình thường, chắc chắn bà sẽ hỏi Dương Tiểu Ni xem cô gái là ai.
lúc , bà cuống đến mức còn tâm trí để ý chuyện khác, nắm lấy tay Dương Tiểu Ni vội vàng : "Tiểu Ni, con về , mau tìm bác sĩ Trần , em gái con nó phát bệnh ."
Dương Tiểu Ni thấy động tĩnh trong phòng cũng sốt ruột, đầu Khương Nguyễn Nịnh: "Đại sư, Tiểu Vi đòi tìm quỷ phu quân của nó. Ngài cách nào cho con bé bình thường trở ?"
"Đại sư, đại sư gì cơ? Quỷ phu quân là cái gì? Tiểu Ni, con đang linh tinh cái gì thế?" Trần Thục Phân hoang mang con gái.
Dương Tiểu Ni định thì tiếng Dương Chí Cường phía hoảng hốt hét lên: "Tiểu Vi, con đấy! Thục Phân, mau ngăn con bé !"
Trong phòng, Dương Tiểu Vi mặc quần áo bệnh nhân nhảy xuống giường, chân trần lao thẳng cửa.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Sắc mặt Trần Thục Phân biến đổi, vội đưa tay cản thì thấy cô gái nhỏ ở cửa từ lúc nào tay cầm một lá bùa màu vàng, dán thẳng lên trán con gái út của bà.
Giây tiếp theo, Dương Tiểu Vi đang chạy như bay bỗng khựng như tiêm t.h.u.ố.c tê, cơ thể mềm nhũn ngã xuống đất.
Lá bùa dán trán cô bé bỗng tự bốc cháy, trong nháy mắt hóa thành làn khói biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-34-quy-phu-quan.html.]
Trần Thục Phân biến cố mắt cho c.h.ế.t lặng, trợn mắt lẩm bẩm: "Chuyện... chuyện là ?"
Dương Chí Cường cũng đơ với vẻ mặt thể tin nổi.
"Đỡ cô bé lên giường ."
Khương Nguyễn Nịnh bước thẳng phòng, vợ chồng họ Dương đang ngây ở cửa, giải thích: "Không cần lo lắng, dùng bùa trừ tà thanh tâm cho cô bé, loại bỏ âm khí nên cô bé sẽ tỉnh nhanh thôi."
"Bố, , đây là vị đại sư con kể với hai đấy! Cô đến để giúp em gái!" Dương Tiểu Ni vội vàng giới thiệu.
Dương Chí Cường sững sờ, kinh ngạc thiếu nữ bước phòng.
Đây chính là vị đại sư lợi hại mà con gái họ kể ư?
Sao là một cô gái trẻ trung xinh thế ?
Trên mặt Trần Thục Phân cũng lộ vẻ hoài nghi.
Cô gái nhỏ trông cũng chỉ trạc tuổi hai đứa con gái bà, còn gầy yếu như gió thổi là bay, con gái bà tìm nhầm đấy chứ?
Không lừa chứ?
Tuy nhiên, hoài nghi thì hoài nghi, hai vợ chồng vẫn nhanh chóng đỡ con gái lên giường.
Vừa đặt xuống, Dương Tiểu Vi từ từ mở mắt .
Cô bé như tỉnh dậy một giấc ngủ dài, ánh mắt ban đầu chút mơ màng dáo dác xung quanh, đó mới dần tập trung tiêu cự, về phía Trần Thục Phân đang bên mép giường.
"Mẹ." Cô bé chớp mắt, đầu sang Dương Chí Cường và Dương Tiểu Ni, trong mắt hiện rõ sự nghi hoặc và mờ mịt, "Bố, chị, đây là ạ?"