Khương Nguyễn Nịnh mở chiếc hộp gỗ đàn hương .
Khi thấy vật bên trong, cô sững sờ, trong mắt lộ vài phần kinh ngạc.
Cô còn tưởng bên trong là đồ trang sức gì đó.
Không ngờ là một khối đá thủy tinh màu trắng mang theo linh khí.
Linh khí khối đá thủy tinh nồng đậm, thuần khiết, hiển nhiên đây là một khối tinh thể thạch trắng nguyên khối từ trường cực .
"Khối đá thủy tinh là mua từ một nữ phù thủy nổi tiếng ở địa phương. Nữ phù thủy , năng lượng thanh tẩy của khối thạch trắng , thể loại bỏ năng lượng xung quanh, hơn nữa còn thể trừ tà bảo bình an."
"Anh cũng năng lượng bà rốt cuộc tồn tại , nhưng mà, chắc em thể cảm ứng ."
Khương Nguyễn Nịnh cầm khối đá thủy tinh trong lòng bàn tay, nhắm mắt , chuyên chú cảm nhận vài giây mở mắt : "Khối đá năng lượng, hơn nữa là năng lượng , thuần khiết."
"Nó quả thực thể thanh lọc từ trường ."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tuy đây là một loại thạch trắng phổ biến.
khối thạch trắng nào cũng năng lượng như .
Đối với tu hành mà , đây cũng coi là một khối linh thạch khá.
Hoắc Trầm nhếch môi: "Nói như , khối thủy tinh ích cho em?"
"Ừ." Khương Nguyễn Nịnh gật đầu, đặt viên đá hộp, "Món quà thiết thực, cảm ơn ."
"Ngoài khối thủy tinh , tham gia một buổi đấu giá, thấy món trang sức hợp với em nên đấu giá mua về. Hy vọng em cũng sẽ thích."
Hoắc Trầm lấy một chiếc hộp khác.
Khương Nguyễn Nịnh nhướng mày: "Vẫn còn quà ?"
Cô cất chiếc hộp trong tay túi xách, nhận lấy chiếc hộp từ tay Hoắc Trầm, cúi đầu : "Lần là gì đây?"
Hoắc Trầm : "Mở xem chẳng sẽ ."
Chiếc hộp trông tinh xảo hoa lệ, bên ngoài mạ một lớp vàng, bên còn dùng hồng ngọc khảm thành một đóa hoa hồng sống động như thật.
Sau khi mở , Khương Nguyễn Nịnh thấy bên trong là một chiếc đồng hồ nạm kim cương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-333-em-co-thich-khong.html.]
Nhìn kiểu dáng và thiết kế, vẻ là đồ từ lâu về .
Cầm tay, cô liền cảm nhận thở của thời gian.
Chiếc đồng hồ , ít nhất cũng tuổi đời một hai trăm năm.
"Đây là đồng hồ cổ?" Khương Nguyễn Nịnh hỏi.
Là giọng điệu khẳng định.
Hoắc Trầm gật đầu: "Ừ, là vật yêu thích của một vị vương phi hoàng gia nước Y hai trăm năm ."
Về mặt trang sức, Khương Nguyễn Nịnh luôn thích kiểu dáng đơn giản nhẹ nhàng.
Chiếc đồng hồ cổ thiết kế cầu kỳ hoa lệ, kim cương nạm bên lấp lánh vô cùng, chỉ riêng kim cương đó thôi giá trị liên thành.
Đây còn là đồng hồ cổ, là di vật của vương phi hoàng gia.
E rằng giá cả kinh .
Cô cầm chiếc đồng hồ ngắm nghía một lúc, ngẩng đầu hỏi Hoắc Trầm: "Đấu giá chiếc đồng hồ chắc tốn của ít tiền nhỉ?"
Hoắc Trầm nắm lấy tay cô, ánh mắt dịu dàng: "Em thích ?"
Khương Nguyễn Nịnh một lát, tim đập kìm nhanh hơn nhiều, cô chớp mắt, gật đầu: "Thích."
Khoảng cách giữa hai quá gần.
Gần đến mức thở dường như quấn quýt lấy .
Ánh mắt đàn ông cô ngày càng sâu thẳm, dần trở nên nóng bỏng, tình cảm nồng nàn tan nơi đáy mắt dường như sắp trào .
Khương Nguyễn Nịnh bỗng cảm thấy khô miệng đắng lưỡi.
Tim đập cũng càng lúc càng nhanh.
Nghiêm Minh thấy cảnh qua gương chiếu hậu, do dự nên bảo tài xế tấp xe lề dừng , bọn họ xuống xe đợi một lúc .
Hoắc tổng nhà họ khó khăn lắm cây vạn tuế mới hoa, cuối cùng cũng yêu đương, trong giai đoạn cuồng nhiệt chắc chắn là lúc nào cũng mật dính lấy bạn gái.
Bọn họ ở xe sẽ cản trở Hoắc tổng và Khương tiểu thư bồi dưỡng tình cảm mất.