"Chị ơi, chị hình thái của ma nhiều loại, khi là vật phát sáng, khi là sương khói. Cái em thấy chính là hình thái vật phát sáng! Cho nên chắc chắn em ma ám !"
Khương Nguyễn Nịnh thẳng ánh mắt sợ hãi của cô bé, giọng nhàn nhạt: " , em ma ám, hơn nữa cô hiện tại đang theo bên cạnh em."
Sắc mặt Lý Quyên Quyên chuyển sang trắng bệch như xác c.h.ế.t, sợ đến mức chân mềm nhũn, ngã phịch xuống đất.
Hai cô gái bên cạnh cũng sợ hãi ôm chặt lấy : "A a a a, cứu mạng, con ma đó đang ở thế, liệu ám cả chúng đấy!"
"Ma với chả quỷ cái gì! Cô bé , đừng ăn linh tinh trong tiệm , dọa khách hàng của chạy hết bây giờ!" Ông chủ cầm chu sa và giấy bùa .
Vẻ mặt ông đầy vẻ vui, ném giấy bùa và chu sa lên quầy, sầm mặt đến mặt Khương Nguyễn Nịnh: "Cô mà còn hươu vượn dọa khách của nữa là mời cô khỏi cửa hàng đấy."
" nữa, thế giới căn bản ma!"
Khương Nguyễn Nịnh ngước mắt, thấy lưng ông chủ hiện một làn khói trắng hình .
Cùng lúc đó.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Ông chủ bỗng cảm thấy một luồng hàn khí chui tọt cơ thể, rõ ràng đang là mùa hè nóng bức mà ông lạnh đến mức run lập cập cả .
Khương Nguyễn Nịnh mím môi, làn khói hình đang áp sát lưng tựa lưng với ông .
Lại tướng mạo ông chủ, chỉ thấy giữa mày ông bao phủ một tầng hắc khí, ấn đường cũng trở nên ám đen.
Không quá ba ngày.
Chắc chắn sẽ tai ương huyết quang.
Cô thêm gì nữa, thanh toán tiền xong liền cầm đồ mua rời khỏi cửa hàng.
"Chị ơi, chị chờ chút!"
Lý Quyên Quyên đuổi theo ngoài cửa hàng.
Khương Nguyễn Nịnh dừng bước: "Có chuyện gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-30-chac-chan-se-co-tai-uong-huyet-quang.html.]
"Chị ơi, em tin lời chị , em chị bậy." Lý Quyên Quyên cuống đến mức nước mắt chực trào , "Chị thể giúp em ? Chị cho em thế nào để con ma đó rời khỏi em, đừng ám em nữa."
Mặc dù ông chủ cửa hàng năm bảy lượt nhấn mạnh đời ma.
Lý Quyên Quyên là tự trải qua những chuyện quỷ dị đó, cô bé còn rõ .
Sở dĩ cô bé đến Giang Thành du lịch chính là cắt đuôi con ma đó.
Cho nên Khương Nguyễn Nịnh con ma vẫn theo bên cạnh, cô bé suýt chút nữa thì sụp đổ.
"Cô rời ." Khương Nguyễn Nịnh tướng mạo Lý Quyên Quyên, hắc khí mặt cô bé biến mất, chỉ còn một chút âm khí tàn dư.
Bóng ma theo cô bé chuyển sang bám ông chủ cửa hàng phong thủy .
Lý Quyên Quyên sững sờ: "Đã rời ạ?"
", chị tin là chính bản em cũng cảm nhận mà."
Lý Quyên Quyên ngẩn vài giây, bỗng nhiên mới phát hiện cảm giác nặng nề đè nén biến mất, cơ thể cũng còn từng cơn ớn lạnh nữa.
Trước đó, dù ánh nắng chói chang gay gắt, cả cô bé vẫn ngừng toát hàn khí.
Ngoài lạnh thì vẫn là lạnh, cảm nhận chút ấm nào.
Người cũng luôn trong trạng thái mơ màng hồ đồ, cảm giác mỗi ngày trôi qua đều chân thực, nửa tỉnh nửa mê.
hiện tại.
Khi ánh nắng chiếu lên đỉnh đầu và làn da, cô bé thế mà cảm nhận sự ấm áp lâu gặp, đầu óc cũng tỉnh táo từng thấy, còn mơ hồ nữa, cả nhẹ nhõm vô cùng.
" , em cảm nhận , cô , cô thực sự ." Lý Quyên Quyên mừng rỡ như điên, kích động đến mức suýt chút nữa chạy nhảy giữa đường, nhưng vui mấy giây bắt đầu lo sợ, " mà, liệu cô nữa ạ?"
"Với cô ám em lâu như , tại bỗng nhiên rời ?"