Khương Nguyễn Nịnh lạc quan như ông.
Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không trở .”
“Tại ạ?” Thanh Phong đạo nhân vẻ mặt khó hiểu, “Đạo pháp của Tổ sư gia cao thâm, ngài mặt, thống nhất tứ đại môn phái tuyệt đối việc khó.”
“Thanh Phong, ngươi cũng thế giới hiện nay linh khí ngày càng ít .” Khương Nguyễn Nịnh khẽ thở dài, “Cho dù bổ sung đầy đủ tất cả đạo pháp, đủ linh khí, cũng thể tu luyện.”
“Huyền môn ngày càng suy tàn, là chuyện định từ lâu.”
Ánh sáng trong mắt Thanh Phong đạo nhân ảm đạm .
Ông đương nhiên cũng , hiện tại linh khí ngày càng thưa thớt.
“Chẳng lẽ còn cách nào khác ? Huyền môn đành chịu phận lụi tàn như ?”
“Thuận theo tự nhiên thôi.”
Khương Nguyễn Nịnh thần sắc bình thản : “Thời đại sống, yêu ma quỷ quái hoành hành, cho nên Huyền môn mặt ở khắp nơi. Hiện tại chỉ linh khí thưa thớt, yêu ma quỷ quái cũng ít .”
“Ta nghĩ, nếu thực sự ngày Huyền môn chấn hưng huy hoàng, tất nhiên cũng là lúc yêu ma hoành hành.”
“Cũng thể, chờ đến ngày yêu ma quỷ quái đều biến mất, Huyền môn cũng theo đó mà biến mất.”
Tất cả đều là sự an bài của Thiên Đạo.
Ai cũng thể chống sức mạnh của Thiên Đạo.
Ngoài thuận theo tự nhiên, còn cách nào khác.
“Ta sẽ nghỉ ngơi ở Huyền Thanh Môn một thời gian. Ngươi đưa quyển sách đạo pháp tàn khuyết cho , đợi rảnh rỗi sẽ bổ sung chỉnh nó.”
“Còn nữa.” Khương Nguyễn Nịnh về phía Kỳ Thanh Liên đang một bên, “Bắt đầu từ ngày mai, mỗi tối khi ăn xong ngươi đến thư phòng, dạy ngươi vẽ bùa.”
“Thiên phú của ngươi tồi, chỉ cần chịu khó học hành, nhất định sẽ nên chuyện lớn.”
Kỳ Thanh Liên sẽ là đầu tương lai của Huyền Thanh Môn.
Sau khi lên chưởng môn, sẽ đổi địa vị hiện tại của Huyền Thanh Môn.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Huyền Thanh Môn , sẽ giống như Thiên Huyền Môn hai trăm năm , tỏa sáng rực rỡ trong giới Huyền môn.
Kỳ Thanh Liên từ khi trở về từ sơn cốc, liền mang bộ dạng như tỉnh ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-283-mau-dap-dau-doi-cach-xung-ho.html.]
Cậu ngẩn tò te bên cạnh.
Khương Nguyễn Nịnh chuyện với , cũng chẳng phản ứng gì.
Thanh Phong đạo nhân đá một phát m.ô.n.g : “Thằng nhóc thối, ngẩn gì, Tổ sư gia đang chuyện với con đấy. Tổ sư gia lòng bồi dưỡng con, con còn mau quỳ xuống dập đầu tạ ơn.”
Kỳ Thanh Liên đá một cú mới hồn.
“Sư phụ...”
“Đừng gọi là sư phụ, sư phụ của con chính là Tổ sư gia.”
Thanh Phong đạo nhân đạp thêm một phát m.ô.n.g , trực tiếp đá quỳ xuống đất.
“Có Tổ sư gia dạy con, là phúc khí con tích mấy đời mới . Còn mau dập đầu đổi cách xưng hô, gọi một tiếng sư phụ !”
Kỳ Thanh Liên đầu .
Cậu ngơ ngác thiếu nữ ở vị trí chủ tọa trong thư phòng.
Thiếu nữ dung mạo tuyệt sắc, khí chất siêu nhiên, đôi mắt đen láy trong trẻo mang theo sự đạm nhiên và thoát tục như thuộc về trần thế .
Khuôn mặt của cô trùng khớp với đàn ông trong bức tranh treo ở mật thất.
Giờ khắc .
Kỳ Thanh Liên mới rốt cuộc cảm giác chân thực như tỉnh mộng.
Hóa đang mơ.
Thiếu nữ mắt thật sự là vị Tổ sư gia thiên tư thông minh, đạo pháp siêu nhiên trong bức tranh.
Vị Tổ sư gia mà khâm phục nhất, sùng bái nhất, thế mà trở thành sư phụ của .
Cậu thật sự đang mơ ?
Lúc bái cô thầy, thực là vài phần thật lòng.
Ngoài miệng gọi cô là sư phụ, nhưng trong lòng thực sự coi cô là sư phụ.
Cậu chỉ là vì học mấy đạo bùa chú .
hiện tại, trong mắt Kỳ Thanh Liên tràn đầy sự kính sợ thực sự, dập đầu ba cái thật mạnh xuống đất.