Anh dứt lời. Một tiếng sấm nổ vang trời. Giây tiếp theo, mưa như trút nước ập xuống.
Lúc , họ đến bên ngoài đạo quán. Tránh cảnh ướt như chuột lột.
Tiểu đạo sĩ mở cửa thấy bên ngoài, ngạc nhiên thốt lên: "Sư thúc Thanh Liên? Không xuống núi rèn luyện , về nhanh thế ạ?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Thời gian rèn luyện là một tháng. Kỳ Thanh Liên xuống núi mới một tuần về.
Kỳ Thanh Liên : "Có chút việc, đúng , sư phụ ở đây ?"
"Môn chủ ở đây ạ." Tiểu đạo sĩ chú ý đến bên cạnh , quan sát một lát tò mò hỏi, "Sư thúc Thanh Liên, vị là..."
"Vị là Khương đại sư." Kỳ Thanh Liên tiện Khương Nguyễn Nịnh là sư phụ mới nhận ở bên ngoài.
Tiểu đạo sĩ cũng hỏi nhiều, chắp tay chào Khương Nguyễn Nịnh: "Chào Khương đại sư."
Khương Nguyễn Nịnh gật đầu đáp lễ.
Vào trong đạo quán. Kỳ Thanh Liên thì thầm giới thiệu với Khương Nguyễn Nịnh: "Cậu là t.ử mới nhập môn năm nay, mấy năm nay Huyền môn ngày càng suy tàn, ngay cả phái Huyền Thanh năm nay cũng chỉ tuyển đến mười tử."
Phái Huyền Thanh coi là môn phái lớn nhất Huyền môn hiện nay. Đến phái Huyền Thanh còn suy tàn như . Có thể tưởng tượng các môn phái khác còn thê t.h.ả.m đến mức nào.
"Huyền môn hiện giờ đúng là sa sút nhiều." Khương Nguyễn Nịnh khẽ thở dài.
Nhớ kiếp . Huyền môn náo nhiệt bao. Môn phái của cô mỗi năm tuyển tân sinh đều cả trăm . Chung quy nguyên nhân vẫn là do linh khí ngày càng loãng, dẫn đến việc tu hành ngày càng khó khăn, thực sự bản lĩnh trong giới Huyền môn ngày càng ít. Thay đó là bọn lừa đảo giang hồ ngày càng nhiều. Nhắc đến huyền học, ấn tượng đầu tiên của chính là lừa tiền.
"Khương đại sư, mời ngài , để pha ấm nóng." Tiểu đạo sĩ đẩy cửa phòng khách mời họ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-268-chuyen-nay-khong-hop-ly.html.]
Khương Nguyễn Nịnh xuống bao lâu thì thấy một giọng sang sảng đầy uy lực từ bên ngoài truyền : "Cái thằng nhãi ranh , bảo con xuống núi rèn luyện một tháng, mới mấy ngày chạy về ."
Kỳ Thanh Liên thấy giọng liền lập tức dậy, phía cửa.
"Sư phụ."
Một đàn ông bước từ cửa. Tóc búi cao, mặc đạo bào màu vàng, trông hơn 50 tuổi. Ngũ quan ôn hòa, tạo cảm giác thiện.
Người đàn ông đưa tay cốc nhẹ trán Kỳ Thanh Liên: "Có gây họa gì ở bên ngoài nên trốn về đây ?"
"Oan cho con quá sư phụ ơi." Kỳ Thanh Liên vẻ mặt đầy oan ức, "Con nguyên nhân đặc biệt mà."
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng: "Nguyên nhân đặc biệt, là nguyên nhân gì?"
"Là bảo đưa đến đây."
Khương Nguyễn Nịnh chậm rãi dậy, đàn ông mặc hoàng bào ở cửa, lễ phép : "Chào ông, ông chính là môn chủ phái Huyền Thanh ? Ông đừng trách , là việc, nhờ đưa đến phái Huyền Thanh gặp ông."
Người đàn ông thấy giọng của cô, lúc mới phát hiện trong phòng còn khác. Ông khỏi kinh ngạc. Ông tu hành nhiều năm. Công lực mấy chục năm trời. Ngũ giác nhạy bén hơn thường nhiều. Thế mà hề phát hiện trong phòng còn khác.
Chuyện hợp lý chút nào.
Người đàn ông lập tức ngẩng đầu về phía Khương Nguyễn Nịnh.
Khi ánh mắt dừng khuôn mặt trắng nõn tinh xảo của cô, đồng t.ử ông đột ngột giãn , mặt lộ vẻ thể tin nổi. Ông chằm chằm Khương Nguyễn Nịnh với vẻ khiếp sợ hồi lâu. Lâu đến mức ngay cả Kỳ Thanh Liên cũng cảm thấy biểu hiện của ông lúc chút bất thường.
"Sư phụ, thế ạ?"