**Tác giả:** Nguyễn Nguyễn Bất Cật Đường
"Hả?" Tần Phong ngẩng đầu, thấy cô gái từ lầu xuống thì sững , "Khương tiểu thư, muộn thế cô còn ngoài gì?"
"Còn ?" Khương Nguyễn Nịnh hỏi ngược , "Muộn thế ?"
"Cục cảnh sát nhận tin báo án." Tần Phong giấu giếm cô, "Có nhảy lầu tự sát."
"Chẳng cảnh sát trực ban ? Sao cần ?"
"Ừ, đồng nghiệp trực, nhưng vợ sắp sinh nên chạy về gấp, gọi điện nhờ ."
"Còn cô?" Tần Phong hỏi , "Đói bụng ăn khuya ? Hay là..."
"Có một công trường ma ám, xem thử." Khương Nguyễn Nịnh cũng giấu giếm.
Sắc mặt Tần Phong biến đổi: "Ma ám? Có nguy hiểm ?"
"Vấn đề lớn." Khương Nguyễn Nịnh xuống lầu.
Tần Phong lập tức đuổi theo.
"Công trường cô ở ? Nếu tiện đường đưa cô qua đó."
Khương Nguyễn Nịnh địa chỉ cho .
" là tiện đường thật." Tần Phong , "Nơi cần đến ngay đối diện công trường đó."
Khương Nguyễn Nịnh đầu . Tần Phong bắt gặp ánh mắt cô, tim đập nhanh hơn: "Thật sự là tiện đường, lừa cô ."
"Ừ." Khương Nguyễn Nịnh gật đầu, gì thêm.
Tần Phong cô bước khỏi sảnh chung cư. Tim đập chẳng những bình mà còn đập nhanh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-257-su-kien-ma-am-o-cong-truong-2.html.]
*
Khương Nguyễn Nịnh xe của Tần Phong đến công trường. Sau khi chia tay mỗi một ngả, cô bộ trong.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Trương Toàn đang đợi cô ở bên ngoài. Thấy cô xuống xe, ông vội bước nhanh tới đón.
"Đại sư." Trương Toàn cung kính , "Muộn thế còn phiền ngài một chuyến."
Công trường vẫn bật đèn sáng trưng. Xung quanh yên tĩnh lạ thường. Yên tĩnh đến mức chỉ cần một tiếng gió thổi cỏ lay cũng rõ mồn một.
Khương Nguyễn Nịnh quét mắt quanh công trường, giọng bình thản: "Bọn họ ."
Bọn họ? Bọn họ nào?
Trương Toàn phản ứng chậm, vài giây mới hiểu . Sắc mặt ông biến đổi, vô thức bước gần Khương Nguyễn Nịnh thêm hai bước, sát cô mới cảm thấy an hơn chút.
Một cơn gió thổi qua. Trương Toàn bỗng thấy lạnh sống lưng. Ông xoa xoa cánh tay nổi da gà, căng thẳng dáo dác xung quanh: "Khương tiểu thư, ý ngài là... những con ma đó ?"
"Ừ." Khương Nguyễn Nịnh thần sắc điềm nhiên, "Ông cảm thấy nhiệt độ giảm xuống nhiều ?"
Đương nhiên là cảm thấy. Trương Toàn vốn tưởng về đêm nhiệt độ giảm là bình thường, nhưng cô , sắc mặt ông tái : "Nhiệt độ giảm liên quan đến lũ ma quỷ đó ?"
"Nơi nào ma quỷ xuất hiện, âm khí đều nặng. Ông thấy lạnh là do xung quanh âm khí." Khương Nguyễn Nịnh ngước mắt lên, thấy một lượng lớn hắc khí đang lơ lửng giữa trung.
Những luồng hắc khí đều đến từ cùng một hướng. Chúng tụ tập phía công trường, cuồn cuộn như cơn lốc xoáy, chực chờ nuốt chửng bộ khu vực . Hàng trăm vong hồn tụ tập một chỗ. Âm khí dày đặc khiến linh khí hộ như Khương Nguyễn Nịnh cũng cảm thấy lạnh lẽo, huống chi Trương Toàn chỉ là trần mắt thịt.
Mặt Trương Toàn lộ rõ vẻ sợ hãi. Ông bám sát Khương Nguyễn Nịnh, cố gắng kìm nén nỗi sợ, nhưng khi mở miệng giọng vẫn run run: "Khương tiểu thư, tiếp theo thế nào?"
" đến chỗ ma xem , nếu ông sợ thì cần theo . Đứng tại chỗ đợi là ." Khương Nguyễn Nịnh nỗi sợ của Trương Toàn.
***
**