Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 255: Trở thành hàng xóm

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:39:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Sao mà sợ ! Các cháu đều là thanh niên, là hàng xóm láng giềng tầng tầng , quen là chuyện hết sức bình thường mà."

 

Mấy bà thím đều quý Tần Phong. Tiếc là nhà các bà con trai, con gái. Nếu thì sớm mối cho con gái rượu nhà .

 

"Cô bé đó mới đến, ở một , trong lòng cũng sợ sệt. Cháu lên với cô cháu là cảnh sát, chắc chắn cô sẽ sợ ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Tần Phong: "..."

 

Anh lạ gì tâm tư của mấy bà thím trong khu . Thấy cô gái nào trẻ giới thiệu cho . Trong chuyện tìm đối tượng cho , mấy bà còn tích cực hơn cả chứ.

 

Mấy bà thím cứ lôi kéo khuyên giải mãi thôi, để thoát , Tần Phong đành gật đầu cho qua chuyện.

 

Vừa về đến nhà.

 

Mẹ Tần : "Tiểu Phong , tầng nhà mới chuyển đến đấy. Mẹ ít bánh hành, lỡ tay nhiều, con mang lên mời hàng xóm mới một ít nhé."

 

Mẹ Tần bưng một cái đĩa từ trong bếp . Trên đĩa là mấy chiếc bánh hành rán vàng ươm thơm phức.

 

Tần Phong giày phòng khách, nhíu mày: "Mẹ, quen , tự tiện lên gõ cửa, lắm . Nhỡ phiền thì ?"

 

"Chính vì quen nên mới quen chứ." Mẹ Tần nhiều, nhét cái đĩa tay , "Trước lạ quen, hàng xóm láng giềng cho tình cảm. Nhanh lên, sắp đến giờ ăn cơm ."

 

Tần Phong: "..."

 

Cuối cùng Tần Phong đành bưng đĩa bánh hành lên tầng. Anh cửa một lúc mới đưa tay gõ cửa.

 

Bên trong vọng một giọng trong trẻo dễ : "Ai đấy ạ?"

 

Tần Phong sững sờ. Giọng quen thế nhỉ? Giống như... giọng của Khương Nguyễn Nịnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-255-tro-thanh-hang-xom.html.]

 

Tần Phong nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó. Khương Nguyễn Nịnh thể chuyển đến sống ở tầng nhà . Nơi cô ở là căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố cơ mà. Người ở nơi sang trọng như thế thể chuyển đến khu tập thể cũ kỹ .

 

"Chào cô, là hàng xóm tầng ."

 

Một lát . Tiếng bước chân đến gần cửa, đó, cửa chống trộm mở .

 

Tần Phong đưa đĩa bánh : "Chào cô, cô hôm nay mới chuyển đến, ..."

 

Lời còn hết, khi thấy mở cửa, Tần Phong hình tại chỗ.

 

Biểu cảm mặt vô cùng kinh ngạc: "Khương tiểu thư, cô... ở đây?"

 

Khương Nguyễn Nịnh mặc một chiếc váy ngủ hai dây, tóc còn ẩm, thoang thoảng mùi đào ngọt mát, vẻ như tắm xong. Kiểu dáng váy ngủ bình thường. Tần Phong chỉ thoáng qua tai nóng bừng, vội vàng mặt chỗ khác.

 

Khương Nguyễn Nịnh chiếc đĩa tay . Bánh hành vẫn còn nóng hổi, tỏa mùi thơm hấp dẫn. Cô cũng đang đói bụng. Vừa định gọi đồ ăn ngoài.

 

"Cái cho ?" Cô hỏi.

 

Tần Phong gật đầu: "Ừm, bánh, bảo mang lên mời hàng xóm mới nếm thử."

 

Khương Nguyễn Nịnh cũng khách sáo, đưa tay nhận lấy: "Vậy cảm ơn dì nhé."

 

"Cô chính là hàng xóm mới chuyển đến ?" Tần Phong tò mò hỏi, "Căn hộ của cô ? Cô ở đó nữa ?"

 

"Ừ, ở đó nữa." Khương Nguyễn Nịnh nghĩ ngợi , "Sau sẽ ở khu . , vụ án g.i.ế.c sân thượng kết thúc chứ?"

 

"Kết thúc ." Tần Phong , "Vụ án đó thể phá nhanh như là nhờ công của cô đấy. Nếu , thêm vài nạn nhân nữa thì sự việc chắc chắn sẽ ầm ĩ lên, đến ngày tháng năm nào mới phá án."

 

 

**

Loading...