Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 240: Cố tình chọc tức cả nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:38:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy mới ở bên Khương Nguyễn Nịnh vài phút nhưng bé rõ ràng cô.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Khương Nguyễn Nịnh xoa đầu bé: "Bây giờ thể cho chị , nguyện vọng của em là gì ?"

 

Tiểu Kiệt chớp mắt, đầu về một hướng nào đó, ánh mắt tràn đầy nỗi nhớ nhung: "Em về nhà, em gặp ."

 

Dù cho thích . vẫn nhớ . Cậu ôm một nữa, hôn một cái. Vòng tay ấm áp bao, cảm nhận ấm một nữa.

 

Khương Nguyễn Nịnh dắt tay bé, về phía ngôi làng phía : "Được, bây giờ chị sẽ đưa em về nhà."

 

Trước một ngôi nhà bốn tầng sơn trắng khang trang.

 

Một phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu cổng lớn, vươn cổ ngóng về phía ngã tư đường phía . Khi thấy một chiếc ô tô con màu đen chạy từ ngã tư, khuôn mặt bà lập tức nở nụ rạng rỡ. Bà bước nhanh về phía chiếc xe.

 

Chiếc xe dừng cổng nhà. Cửa xe mở , một trai 17-18 tuổi bước xuống, thấy phụ nữ liền gọi: "Mẹ."

 

Người phụ nữ tới ôm chầm lấy con trai: "Con trai ngoan, cuối cùng cũng về , nhớ c.h.ế.t . Để xem nào, béo lên gầy đây."

 

"Ôi chao, gầy thế . Cơm ở trường đại học khó ăn lắm , con gầy bao nhiêu, chắc chắn là chịu ăn uống t.ử tế ."

 

"Mẹ bảo để đến thuê nhà gần trường nấu cơm cho con ăn mà con chịu. Giờ gầy thế , định đau lòng c.h.ế.t mất ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-240-co-tinh-choc-tuc-ca-nha.html.]

"Lần về tẩm bổ cho con thật mới ! Mẹ món con thích ăn đấy, tôm hùm đất kho tàu, cua hấp, cá nấu dưa chua, còn cả sườn xào chua ngọt với vịt nữa, mau nhà rửa tay ăn cơm thôi."

 

"Hôm nay là sinh nhật con, đặt một bàn tiệc ở nhà hàng sang nhất huyện , các chú các bác thím dâu đều đến cả đấy, ăn trưa xong con nghỉ ngơi một chút, tối cả nhà ăn tiệc."

 

Chàng trai nhà : "Mẹ, con bảo đừng nấu nhiều món thế, ăn hết ."

 

Người phụ nữ kéo tay con, ánh mắt tràn đầy tình thương: "Có , thích ăn món nào thì ăn nhiều một chút, thích thì ăn ít, hết thì đổ ."

 

" ." Chàng trai như chợt nhớ điều gì, dừng bước, "Mẹ, hôm nay... là ngày giỗ của em trai ? Có cần đốt chút tiền vàng cho em ạ?"

 

Nụ mặt phụ nữ vụt tắt. Giọng bà thậm chí còn mang theo vài phần chán ghét: "Hôm nay là sinh nhật con, ngày vui như thế nhắc đến chuyện đen đủi đó gì."

 

"Cái thằng ranh con đoản mệnh đó cố tình chọn đúng ngày sinh nhật con để nhảy sông tự tử, chính là chọc tức cả nhà chúng . Con ngốc , còn định đốt tiền vàng cho nó, sợ nó ám ?"

 

Chàng trai im lặng một lúc nhỏ: " con thấy em cũng đáng thương. Nếu hôm đó chúng cho em công viên giải trí cùng, lẽ em nhảy sông."

 

"Hừ, đáng thương cái nỗi gì, tự nó tìm c.h.ế.t, ai mà ngăn ! Mẹ chẳng gì với nó cả, vất vả mang nặng đẻ đau sinh nó , nuôi nó ăn học, từng bạc đãi nó!"

 

"Tự nó tính khí thất thường, chỉ vì công viên giải trí mà dám nhảy sông! Loại con cái hiểu chuyện như thế, c.h.ế.t cũng , đỡ lớn lên thành tai họa."

 

Chàng trai còn định gì đó nhưng trừng mắt: "Không nhắc đến nó nữa, mà thấy đen đủi."

 

 

Loading...