Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 239: Giúp cậu bé thực hiện nguyện vọng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:38:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chị gái mái tóc dài, đôi mắt to, làn da trắng muốt, còn mùi hương thơm."

 

Cậu bé chớp chớp mắt, tỏ vô cùng ngạc nhiên: "Chị ơi, chị thấy em ?"

 

"Đương nhiên ." Khương Nguyễn Nịnh khom , đưa tay về phía bé, "Bạn nhỏ, em rời khỏi nơi ? Chị thể đưa em ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Em !" Cậu bé lập tức gật đầu lia lịa, đôi mắt ảm đạm cô đơn bỗng sáng bừng lên, nhưng ngay giây nhanh chóng vụt tắt.

 

Cậu bé cúi đầu, buồn bã : "Chị ơi, em cảm ơn chị, nhưng em cách nào rời khỏi đây ."

 

Cậu nhốt ở đây suốt mười năm nay. Mười năm qua, chỉ thể quanh quẩn bên dòng sông , xa hơn một chút cũng . Bởi vì sợ về nhà. Thế nên ngay ngày c.h.ế.t, mời thầy cúng về phép, giam cầm ở nơi .

 

Mười năm nay, sống vô cùng cô độc.

 

Người trong làng đều bảo là ma da hại , chuyên tìm trẻ con để bắt thế mạng, nên cấm tiệt con cái bờ sông chơi. Nhu Nhu là cô bé đầu tiên gặp trong suốt mười năm qua. Chính vì mới nỡ để Nhu Nhu như thế. Bởi vì Nhu Nhu , lủi thủi một .

 

Khương Nguyễn Nịnh đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh ngắt của bé, mỉm dịu dàng: "Chỉ cần em , chị thể đưa em , em cũng ."

 

Vừa , tay của cô nhẹ nhàng đặt lên đầu bé, lòng bàn tay tỏa ánh sáng trắng, vầng sáng dịu nhẹ bao phủ lấy bé.

 

Cậu bé chỉ cảm thấy cả ấm áp, một cảm giác vô cùng dễ chịu, sự giam cầm nặng nề trong cơ thể dần dần tan biến. Thân thể trở nên nhẹ nhõm từng thấy.

 

Trong suốt mười năm qua, vì lão đạo sĩ phép giam cầm ở nơi , sống khổ sở. Ngày nào cũng thấy mệt mỏi rã rời. Như thể một tảng đá khổng lồ đè nặng lên .

 

Giờ đây, tảng đá đó biến mất. Thân thể nhẹ bẫng. Lại còn ấm áp, dễ chịu vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-239-giup-cau-be-thuc-hien-nguyen-vong.html.]

 

Cảm nhận sự đổi của cơ thể, bé ngẩng đầu lên đầy vui sướng: "Chị ơi, chị giúp Tiểu Kiệt ạ?"

 

Cậu bé tên là Lăng Kiệt.

 

Khương Nguyễn Nịnh : "Bây giờ em thấy thoải mái hơn ?"

 

"Dạ ạ!" Tiểu Kiệt gật đầu lia lịa, đôi mắt lấp lánh, "Chị ơi, chị là tiên nữ đến cứu Tiểu Kiệt ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh , xoa đầu bé, dắt về phía : "Chị tiên nữ . nếu Tiểu Kiệt nguyện vọng gì thì thể cho chị , chị sẽ cố gắng hết sức giúp em thực hiện."

 

"Chị thật sự thể giúp Tiểu Kiệt thực hiện nguyện vọng ?" Ánh mắt Tiểu Kiệt ánh lên niềm khao khát, ngẩng đầu lên, mong chờ cô.

 

"Ừ, nhưng đó, Tiểu Kiệt cũng đồng ý với chị một chuyện."

 

"Dạ, chị ạ."

 

Khương Nguyễn Nịnh dừng bước, xổm xuống, nắm lấy một bàn tay nhỏ của bé: "Đợi khi thực hiện xong tâm nguyện của Tiểu Kiệt, chị sẽ giao em cho một chú, em ngoan ngoãn theo chú nhé."

 

"Chú nào ạ?" Tiểu Kiệt lo lắng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, "Chị ơi, chú ạ? Chú đối với Tiểu Kiệt giống như chị ?"

 

"Có." Khương Nguyễn Nịnh ân cần , "Chú là bạn của chị, chú sẽ đưa em đến nơi em cần đến."

 

Tiểu Kiệt gật đầu cái hiểu cái .

 

 

Loading...