Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 238: Nó cũng muốn về nhà cùng mẹ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:37:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt bé trai đượm buồn: " mà, nỡ để em . Nhu Nhu, thật sự thích em, em đừng . Em , sẽ chẳng còn ai chơi với nữa."

 

"Anh thích ở một ."

 

"Nơi yên tĩnh quá." Bé trai đối diện bé gái, mắt đỏ hoe, "Anh ở một chán lắm, chuyện, chơi cùng , lủi thủi một nữa."

 

bé gái chẳng thèm quan tâm gì. Cô bé cứ mãi. Cứ đòi về nhà, đòi .

 

Bé trai bắt một con cá màu đỏ, nâng niu đưa đến mặt cô bé: "Nhu Nhu , con cá lắm, tặng em con cá , em đừng nữa nhé?"

 

Bé gái liếc một cái òa lên tiếp.

 

Bé trai thả con cá , một lát bắt một con rùa: "Con rùa chơi vui lắm nè, em chơi ?"

 

"Con ếch em sờ thử ?"

 

"Con cua trông đáng yêu kìa, em thích ?"

 

Mặc kệ bé trai dỗ dành thế nào, bé gái vẫn lóc dữ dội.

 

Bé trai ủ rũ cúi đầu: "Nhu Nhu, em ở bên cạnh đến thế ? Em bảo thích chơi cùng cơ mà?"

 

"Em hứa sẽ ở chơi với mà?"

 

Trên bờ bỗng vang lên một giọng .

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Nhu Nhu, mau về nhà, Nhu Nhu, mau về nhà..."

 

Nghe thấy giọng , bé gái đang bỗng ngẩng đầu lên, mắt sáng rỡ: "Là , là đến đón Nhu Nhu về nhà ."

 

Bé trai cũng thấy tiếng gọi Nhu Nhu về nhà.

 

"Nhu Nhu, mau về nhà..."

 

Người bờ cứ gọi Nhu Nhu về nhà mãi. Tiếng gọi ngày càng lớn, ngày càng rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-238-no-cung-muon-ve-nha-cung-me.html.]

 

"Mẹ, là ..." Hồn phách Nhu Nhu nương theo tiếng gọi mà bay về phía bờ.

 

Bé trai vươn tay định giữ , Nhu Nhu ở .

 

"Nhu Nhu, em đừng ..." Cậu bé đỏ hoe mắt, nước mắt trào .

 

Hồn phách Nhu Nhu vẫn bay càng lúc càng cao, dần dần bay khỏi mặt nước.

 

Bé trai hồn phách cô bé bay lên khỏi mặt nước, nhập chiếc áo tay một phụ nữ. Người phụ nữ gọi thêm một lúc nữa bỏ .

 

Bé trai bay lên khỏi mặt nước, ướt sũng bờ, phụ nữ bước vội vã. Hồn phách Nhu Nhu trong chiếc áo, ngủ ngon lành.

 

"Nhu Nhu, tạm biệt." Bé trai vẫy tay.

 

nỡ để Nhu Nhu . Nhu Nhu chơi với nó. Nhu Nhu bố yêu thương. Không giống nó, chẳng gì cả, lúc nào cũng cô độc một .

 

Bé trai nhớ đến .

 

Nó buồn bã xổm xuống đất, ánh mắt xa xăm về phía bờ sông bên , lẩm bẩm: "Mẹ ơi, con nhớ lắm, chẳng bao giờ đến thăm con."

 

"Mẹ ơi, con cũng về nhà..."

 

"Mẹ ơi, tại cho con về nhà, con nhớ lắm, con về nhà..."

 

Bé trai nức nở.

 

Nó cũng . yêu nó. Nó ghen tị với Nhu Nhu quá. Nó cũng cùng về nhà. Dưới sông lạnh lắm, lạnh lắm. Nó cũng cảm nhận ấm gia đình.

 

"Em về nhà, chị thể đưa em về."

 

Trên đỉnh đầu bỗng vang lên một giọng trong trẻo dễ , như tiếng đàn trời lọt tai bé trai.

 

Bé trai ngẩng đầu lên.

 

thấy một chị gái vô cùng xinh đang mặt .

Loading...