"Là viện trưởng Trần của bệnh viện thành phố. Ông bảo đại sư từng xem cho ông một quẻ, cứu mạng ông nên ông vô cùng cảm kích ngài."
Khương Nguyễn Nịnh là viện trưởng Trần giới thiệu, khỏi nhướng mày. Cô nhớ đầu gặp mặt, ông lão chẳng tin cô chút nào, còn cho rằng cô là kẻ lừa đảo giả danh thần thánh. Giờ thì giới thiệu khách hàng cho cô.
"Tình hình của cô nắm , bé gái giường bệnh là con gái cô ?" Giọng Khương Nguyễn Nịnh bình tĩnh, ung dung.
[Mẹ của Nhu Nhu] giọng của cô, hiểu trong lòng bỗng thấy yên tâm hơn hẳn. Không còn hoảng loạn bất lực như nữa. Ngước mắt lên bắt gặp ánh tĩnh lặng như nước của cô, trong lòng như làn gió mát thổi qua, xua tan nỗi lo âu thấp thỏm lúc .
Khi mở miệng nữa, giọng [Mẹ của Nhu Nhu] bình tĩnh hơn nhiều: "Vâng, Nhu Nhu đang viện, cháu hôn mê hai ngày . Hai ngày nay đều chỉ dựa truyền dịch dinh dưỡng để duy trì."
Khương Nguyễn Nịnh: "Được, giờ cần xem mặt cháu bé."
"Vâng, đại sư đợi chút." [Mẹ của Nhu Nhu] lập tức dậy đến bên giường bệnh, chĩa camera bé gái đang đó.
Chỉ liếc qua một cái, Khương Nguyễn Nịnh nhận vấn đề.
Cô : "Con gái cô mất hồn, chuyện dễ giải quyết thôi. Tiếp theo cô cứ theo lời dặn là thể tìm hồn phách cho cháu."
Trẻ con mất hồn nhiều trường hợp. Trẻ nhỏ vía yếu, hồn phách và thể xác liên kết đủ bền vững, chỉ cần hoảng sợ một chút là dễ lạc mất hồn. Có trẻ mất hồn thì biểu hiện là biếng ăn, mất ngủ, đêm. Cũng trẻ giống như Nhu Nhu, sẽ hôn mê bất tỉnh.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Mất hồn?" [Mẹ của Nhu Nhu] hoảng hốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-236-hon-ma-tre-con.html.]
"Ừ, cô mấy hôm đưa cháu chơi, đến chỗ nước ?"
" !" [Mẹ của Nhu Nhu] gật đầu lia lịa, "Chỗ đó một con sông, còn thể câu cá. Lúc bố cháu đang câu cá ở đó, chơi với Nhu Nhu bên cạnh."
"Vậy con bé gần con sông đó ?"
"Có, bố cháu câu một con cá to. Cháu sờ cá nên dắt cháu gần."
[Mẹ của Nhu Nhu] bỗng nghĩ đến điều gì đó, mặt tái : "Đại sư, chẳng lẽ Nhu Nhu mất hồn là do sông thứ gì đó sạch sẽ tìm đến cháu ?"
"Không sai, sông đó ma da (thủy quỷ), nó thích con gái cô nên giữ hồn phách con bé chơi cùng."
"Ma da?!" [Mẹ của Nhu Nhu] sợ đến mặt cắt còn giọt máu, "Đại sư, ý ngài là Nhu Nhu ma da ám ? Vậy con ma đó hại tính mạng cháu ?"
"Chuyện cô cần lo lắng, nó chỉ chơi với con gái cô thôi, sẽ hại tính mạng con bé ." Khương Nguyễn Nịnh Nhu Nhu là thấy chuyện xảy hôm đó.
Con ma sông là một bé trai chừng bốn năm tuổi. Thấy Nhu Nhu ngoan ngoãn, tính tình hoạt bát đáng yêu nên nó thích. Muốn Nhu Nhu bạn chơi cùng. Tuy nhiên bé trai bản tính lương thiện, cũng hại mạng Nhu Nhu nên chỉ giữ một hồn một phách của cô bé. Chính vì thế mà khi về nhà, Nhu Nhu mới hôn mê bất tỉnh.
Bé trai vốn chỉ định giữ hồn Nhu Nhu chơi một ngày trả về, nhưng chơi vui quá nên nó nỡ để Nhu Nhu . Nó quá cô đơn. Một nó cô độc ngâm sông suốt mười năm trời, chẳng ai bầu bạn, chuyện, sự xuất hiện của Nhu Nhu như tia sáng chiếu rọi cuộc đời ma tẻ nhạt của nó. Thế là nó nảy sinh lòng tham. Muốn Nhu Nhu ở bên mãi mãi.