Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 215: Cái bụng to bất thường

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:37:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Quỷ Anh?" Phó Cẩn Ngôn sợ đến mức mặt mày tái mét, m.á.u trong như đông cứng , "Em ... đứa bé thấy đó là Quỷ Anh ?"

 

Trong đầu hiện lên cảnh tượng kinh hoàng đó.

 

Đứa bé đó qua thấy bình thường. Mặt mũi trắng bệch, làn da xanh xao nhợt nhạt. Là kiểu trắng bệch của c.h.ế.t. Hơn nữa, cả đứa bé lạnh ngắt, chút ấm nào. Cái lạnh đó khác hẳn cái lạnh thông thường, là một sự âm lãnh thấm tận xương tủy.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Khi đứa bé ngẩng đầu , khóe miệng còn dính vệt m.á.u đỏ tươi, nở một nụ quỷ dị âm trầm với . Hắn sợ đến suýt hồn phi phách tán.

 

Đợi đến khi định đưa tay bắt lấy đứa bé thì nó biến mất tăm. trong xe vẫn còn lưu lạnh âm u cùng một mùi hương kỳ lạ, lúc đó Phó Cẩn Ngôn nghĩ mãi đó là mùi gì, nhưng giờ nhớ .

 

Là mùi xác c.h.ế.t phân hủy. Mùi của c.h.ế.t.

 

Càng nghĩ càng thấy sợ hãi, cả run lên kiểm soát .

 

"Tại ám ?" Phó Cẩn Ngôn hoảng sợ hỏi, "Vậy giờ ?"

 

"Chuyện thì hỏi cô Bạch Ấu Vi đây." Khương Nguyễn Nịnh Bạch Ấu Vi với ánh mắt đầy ẩn ý, ánh trượt xuống bụng nhô lên của cô .

 

Lúc Bạch Ấu Vi phát hiện m.a.n.g t.h.a.i mới hai tháng. Thông thường thì lúc bụng vẫn phẳng. bụng của cô khác với những t.h.a.i p.h.ụ bình thường. Trông như bốn năm tháng .

 

mặc một chiếc váy cotton trắng rộng thùng thình, nhưng vẫn thể thấy độ cong của bụng . So với gặp ở bệnh viện đó, trông cô càng thêm tiều tụy t.h.ả.m hại. Thân thể gầy gò đến mức đáng sợ, sắc mặt cũng lộ vẻ trắng bệch quỷ dị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-215-cai-bung-to-bat-thuong.html.]

Khi Khương Nguyễn Nịnh điểm danh, Bạch Ấu Vi run lên, trong đáy mắt thoáng qua vẻ chột và hoảng loạn. Cô theo bản năng sờ lên bụng, trừng mắt : "Khương Nguyễn Nịnh, cô ý gì! Cô chia rẽ quan hệ giữa Cẩn Ngôn ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh nhếch môi: "Trong bụng cô đang mang cái thứ gì, chẳng lẽ trong lòng cô ? Cái thứ đó dựa cái gì để tồn tại, cô còn rõ hơn ai hết chứ."

 

"Bạch Ấu Vi, cô từng câu ." Nụ môi Khương Nguyễn Nịnh càng sâu thêm, "Thiên tác nghiệt, do khả vi; tự tác nghiệt, bất khả hoạt (Trời gây nghiệt còn thể tránh, tự gây nghiệt thì thể sống)."

 

"Cô tưởng cái thứ trong bụng cô thực sự thể bình an chào đời ?"

 

"Cô... cô bậy bạ gì đó!" Bạch Ấu Vi cố nén sự hoảng loạn trong lòng, rưng rưng nước mắt lên án, "Con mới hai tháng, nó còn thành hình, thể hại chứ."

 

"Khương Nguyễn Nịnh, cô thật quá đáng."

 

Những xung quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán.

 

" đấy, thể nguyền rủa con sinh chứ." "Miệng mồm độc địa thật." "Dù thì đứa trẻ cũng vô tội. Nguyền rủa con như thế thật quá đáng."

 

"Khương Nguyễn Nịnh, câu của em ý gì?" Phó Cẩn Ngôn cũng sang Bạch Ấu Vi, lúc mới phát hiện bụng cô to bất thường.

 

nhớ rõ lúc mới phát hiện mang thai, bụng cô vẫn phẳng lì. Dù là đàn ông nhưng kiến thức thường thức cơ bản thì vẫn . Theo lẽ thường, bụng của Bạch Ấu Vi thể to nhanh như .

 

"Vô tội?" Khương Nguyễn Nịnh những đang xem náo nhiệt xung quanh, lạnh, "Cái thứ hại trong bụng cô hề vô tội chút nào !"

 

 

Loading...