Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 204: Lấy oán báo ơn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:37:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Phòng ký túc xá chúng sáu , đối với nhất."

 

" cũng từng cảm kích , từng nghĩ khi khả năng, nhất định sẽ báo đáp thật hậu hĩnh."

 

" đó mới phát hiện , lòng của đối với chẳng khác gì tiện tay vứt vài đồng lẻ cho ăn mày bên đường."

 

"Cậu cái gì?" Dương Soái thể tin tai .

 

Tống Dương lạnh: "Chẳng lẽ sai ? Nhà giàu nứt đố đổ vách, tiền sinh hoạt mỗi tháng cả một hai vạn, chỉ thí cho một ngàn tệ."

 

"Anh mặc hàng hiệu, dùng đồ xịn, ngày nào cũng ăn sung mặc sướng, còn chỉ thể dựa một ngàn tệ ít ỏi của mà sống lay lắt qua ngày."

 

"Anh tiện tay mua một cái áo cũng hơn ngàn tệ. Đôi giày đang hình như là giày Yeezy gì đó đúng , cũng mấy ngàn tệ chứ ít gì!"

 

"Anh xem, tiền một cái áo, một đôi giày mua tùy hứng cũng bằng cả năm sinh hoạt phí của . Một ngàn tệ của chẳng giống như bố thí cho ăn mày ."

 

"Anh bố thí cho , cuộc sống của chẳng ảnh hưởng gì, còn tiếng thơm. Để ai cũng giúp đỡ bạn cùng phòng nghèo khó, trai lắm tiền, thiện lương giàu lòng nhân ái, khác biệt với lũ phú nhị đại khác."

 

"Ha ha ha." Tống Dương càng càng lớn, "Anh tưởng chút tâm tư cỏn con đó của ! Dương Soái, chẳng qua chỉ là công cụ để đ.á.n.h bóng tên tuổi mà thôi!"

 

Ánh mắt Dương Soái đầy oán độc: "Còn nữa, rõ ràng thích Trương Hiểu Nguyệt, thế mà còn nhận thư tình của cô !"

 

"Dương Soái, cố tình những chuyện để chọc tức , tại còn coi là bạn bè!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-204-lay-oan-bao-on.html.]

Dương Soái kinh ngạc đến mức á khẩu một hồi lâu.

 

Hóa trong lòng Tống Dương nghĩ về như . Sự giúp đỡ mỗi tháng của , trong mắt Tống Dương chỉ là hành động bố thí cho ăn mày.

 

Dương Soái bỗng nhớ , một bạn cùng phòng từng tìm chuyện, nhắc đến việc giúp đỡ Tống Dương. Lúc đó, bạn đó khuyên hết lời.

 

"Dương Soái, lòng . đôi khi lòng của chắc đối phương cảm kích, ngược còn khiến ghi hận trong lòng đấy."

 

"Cậu mới chuyển đến ký túc xá lâu, hiểu rõ , tâm cơ thâm sâu lắm."

 

"Hắn tự ti nhạy cảm, sự giúp đỡ của đối với chắc là chuyện ."

 

Dương Soái đến năm thứ hai đại học mới chuyển đến ký túc xá . Người bạn tìm chuyện ở cùng phòng với Tống Dương từ năm nhất. Lời trong ý ngoài đều ám chỉ Tống Dương , khuyên đừng quá thiết với .

 

khi đó, Dương Soái chẳng để tâm đến những lời khuyên . Ngược còn cho rằng những khác trong phòng vì gia cảnh Tống Dương nên mới cô lập . Cậu vốn bụng, đầy tinh thần trượng nghĩa. Thấy chơi với Tống Dương, cảm thấy đáng thương nên chủ động kết bạn.

 

Giờ ngẫm , Dương Soái mới thấy ngốc đến mức nào. Hóa bạn cùng phòng sớm bản chất của Tống Dương nên mới lòng nhắc nhở .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

quá ngu ngốc. Ngu đến mức coi một kẻ tiểu nhân đê tiện như em.

 

" bao giờ coi là ăn mày để bố thí cả, ngay từ đầu thật lòng bạn với . Nhà mỗi tháng cho ít tiền sinh hoạt, nhưng tiêu thế nào, dùng việc gì là quyền tự do của ."

 

"Nếu chê một ngàn tệ là ít, thể từ chối ngay từ đầu mà."

 

 

Loading...